Page 647 - Trinh bay Dia chi Quang Yen (Ver-2020 online)
P. 647

Phaàn V: Vaên hoùa - Xaõ hoäi    647



                                                     CHƯƠNG III
                     PHONG TỤC, TẬP QUÁN, TÍN NGƯỠNG, TÔN GIÁO, LỄ HỘI,

                                               TRÒ CHƠI DÂN GIAN



                  I. Phong tục, tập quán

                  Phong tục, tập quán là những thói quen, nền nếp của con người được hình thành
               trong quá trình sinh sống và được truyền từ đời này sang đời khác. Trong quá trình sinh
               sống trên mảnh đất Quảng Yên, cư dân nơi đây đã tạo dựng nên những phong tục, tập
               quán phản ánh sự phong phú, đa dạng của đời sống văn hóa và tinh thần. Bên cạnh việc
               lưu giữ những yếu tố truyền thống tốt đẹp, nhiều phong tục, tập quán trong đời sống của
               người dân Quảng Yên đã biến đổi để phù hợp với bối cảnh mới của thời kỳ công nghiệp
               hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế.

                  1. Phong tục, tập quán liên quan đến sinh đẻ, nuôi con

                  1.1. Quan niệm về sinh đẻ
                  Sinh con là nghĩa vụ của mỗi thành viên trưởng thành đối với gia đình, dòng họ và
               cộng đồng. Mỗi thành viên chào đời là một nhân tố kế tiếp, đảm bảo sự trường tồn của
               dòng họ, là niềm vui, hạnh phúc của cha mẹ. Đó cũng là mốc đánh dấu sự thay đổi vai
               trò, vị thế trong quan hệ gia đình. Người Việt xưa quan niệm “đông con nhiều của”, con
               cái là nguồn lao động, là người cha mẹ nương tựa khi về già. Tâm nguyện đó được gửi
               gắm qua những câu tục ngữ, thành ngữ phổ biến trên đất Quảng Yên như: “con đàn
               cháu đống”, “đông con hơn nhiều của”.
                  Trước Cách mạng tháng Tám năm 1945, do chế độ phụ quyền và tư tưởng Nho giáo
               ảnh hưởng sâu sắc nên tại Quảng Yên người dân hầu như chỉ đề cao vai trò của người
               con trai. Nhiều người quan niệm “nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô”, con trai sẽ là
               người kế nghiệp, thờ cúng tổ tiên. Những gia đình không sinh được con trai thường bị
               đàm tiếu, phân biệt, chịu nhiều điều tiếng không hay. Người dân quan niệm rằng những
               gia đình hiếm muộn là do âm phần không tốt hoặc phúc đức mỏng. Vì vậy, họ thường
               nghĩ đến việc cầu cúng, mong muốn thần linh che chở và ban cho một đứa con. Đứa trẻ
               được sinh ra sau khi cầu khấn được gọi là “con cầu tự”, được chăm sóc nuôi dạy cẩn thận.
               Nhiều gia đình do người vợ không có con mà người chồng lấy thêm người vợ khác dẫn
               đến tình trạng đa thê, ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống gia đình.

                  Ngày nay, cùng với sự phát triển của kinh tế - xã hội, sự phân biệt đối xử nam nữ dần
               được xóa bỏ, việc sinh con gái không còn nặng nề như trước, nhiều người cho rằng “có
               hoa mừng hoa, có nụ mừng nụ” hay “ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng”.
               Những gia đình sinh con một bề vẫn êm ấm, hạnh phúc, không chịu áp lực từ xã hội.
               Những gia đình hiếm muộn nhận được sự sẻ chia, động viên của cộng đồng.
                  Đối với người phụ nữ, việc sinh con có ý nghĩa quan trọng, bởi nó ảnh hưởng trực tiếp
               tới sức khỏe, tính mạng người mẹ. Vì vậy, chăm sóc sức khỏe cho bà mẹ và trẻ sơ sinh
               luôn được coi trọng. Tại Quảng Yên, những phong tục, tập quán liên quan đến vấn đề
               này rất đa dạng, phong phú, chứa đựng tri thức dân gian được lưu truyền qua nhiều
               thế hệ.
   642   643   644   645   646   647   648   649   650   651   652