Page 651 - Trinh bay Dia chi Quang Yen (Ver-2020 online)
P. 651

Phaàn V: Vaên hoùa - Xaõ hoäi    651



                  Dạy trẻ

                  Người xưa quan niệm việc dạy con là công việc cùng song hành với việc nuôi con.
               Người ta dạy trẻ từ những việc sơ khai nhất mong sao “ba tháng biết lẫy, bảy tháng
               biết bò, chín tháng lò dò biết đi”. Tại phường Yên Giang, nếu trẻ chậm nói, người thân
               thường làm mẹo dân gian cướp quà cho trẻ. Người mẹ sẽ ra chợ, nơi buôn bán, thấy ai
               đó đang đưa đồ ăn lên miệng thì tới cướp và đưa cho trẻ ăn.

                  Trước đây, khi trẻ lên 5 - 7 tuổi, các gia đình cho con đi học ông thầy đồ có tiếng trong
               làng. Do quan niệm trọng nam nên đa phần chỉ có các bé trai được đi học, bé gái phải ở
               nhà. Khi con chuẩn bị đi học, bố mẹ thường chuẩn bị sắm lễ kính cáo tiên tổ, chuẩn bị
               dụng cụ, đồ dùng cho con và đến nhà thầy đồ xin cho con được nhập học. Với những gia
               đình gần nhà thầy, đứa trẻ có thể đi học ban ngày, tối về nhà với cha mẹ. Còn những gia
               đình ở xa, đứa trẻ sẽ ăn học, ngủ nghỉ luôn tại nhà thầy. Người xưa luôn coi trọng quan
               hệ thầy - trò, tới dịp tết, gia đình học trò thường tới chúc tết, nhiều trường hợp thầy mất,
               học trò còn tới chịu tang.

                  Ngày nay, việc nuôi dạy trẻ đã thay đổi căn bản so với trước đây, bên cạnh việc giữ
               những nét đẹp, nhiều thủ tục rườm rà đã được lược bỏ. Khi đứa trẻ sinh ra được 3 đến 7
               ngày, gia đình phải tới cơ quan chức năng làm giấy khai sinh và ghi tên vào sổ hộ khẩu.
               Tới 2 hoặc 3 tuổi, trẻ sẽ được gửi tới các trường Mầm non và bắt đầu chương trình giáo
               dục theo quy chuẩn của Bộ Giáo dục và Đào tạo. Khi trẻ gặp vấn đề về sức khỏe, bên
               cạnh những bài thuốc dân gian, gia đình còn áp dụng những biện pháp can thiệp từ y
               học để mang lại hiệu quả tốt hơn. Trẻ em ra đời dù là trai hay gái, khuyết tật hay bình
               thường đều nhận được sự quan tâm từ gia đình, sự sẻ chia, an ủi từ xã hội và cộng đồng.

                  2. Phong tục, tập quán về hôn nhân

                  2.1. Quan niệm về hôn nhân

                  Hôn nhân là sự kiện trọng đại của cuộc đời mỗi người, mỗi gia đình và dòng họ. Người
               xưa quan niệm lấy chồng, lấy vợ xấp xỉ tuổi nhau thì sẽ nhàn hạ, sung sướng “vợ chồng
               bằng tuổi nằm duỗi mà ăn” hoặc “gái hơn hai, trai hơn một”.

                  Xưa kia, trai gái trong làng thường tìm hiểu và lấy nhau, ít khi lấy ở xa. Trong
               chuyện hôn nhân của con cái, cha mẹ đóng vai trò quan trọng “cha mẹ đặt đâu, con ngồi
               đấy”, “cưới hỏi phải có mai mối”. Trước khi nhờ người tới dạm ngõ một cô gái nào đó, gia
               đình chàng trai thường hỏi ý kiến bạn bè, láng giềng của cô gái trước rồi mới hỏi ý kiến
               con trai mình. Gia đình cô gái cũng có những tìm hiểu về gia cảnh chàng trai để sao cho
               “môn đăng hộ đối”. Việc tìm hiểu gia đình hai bên còn góp phần tránh nam, nữ trong nội
               tộc lấy nhau. Một số vùng tại Quảng Yên có quy định hai gia đình ở hai xã khác nhau
               nhưng cùng chung một cụ tổ thì không được lấy nhau, nếu phạm phải thì sẽ bị khai trừ
               khỏi họ.

                  Ngày nay, nam nữ được tự do tìm hiểu nhau và đi đến hôn nhân, tuy nhiên vấn đề
               tuổi tác vẫn được coi trọng. Các gia đình thường tiến hành xem tuổi, chọn ngày lành
               tháng tốt để tổ chức lễ cưới.
   646   647   648   649   650   651   652   653   654   655   656