Page 724 - Trinh bay Dia chi Quang Yen (Ver-2020 online)
P. 724

724    Ñòa chí Quaûng Yeân



               chặt chẽ, đúng quy cách. Tích truyện trong tuồng thường lấy trong sử sách Trung Quốc
               như: Tam Quốc, Sơn Hậu, Phụng Nghi Đình... Tuồng đồ là loại hình tuồng mang đậm
               sắc thái dân gian, hướng về sinh hoạt và châm biếm xã hội, giàu yếu tố hài hước như các
               vở: Nghêu - Sò - Ốc - Hến, Phạm Tải - Ngọc Hoa, Phạm Công - Cúc Hoa... Điều đặc biệt
               là phần lớn các gánh hát tại vùng Hà Nam đều có khả năng diễn cả chèo và tuồng để
               phục vụ theo sở thích của khán giả từng địa phương. Các vở Lục Vân Tiên, Kiều, Phạm
               Công - Cúc Hoa là những vở thường được diễn ở cả hai thể loại . Việc thay đổi giữa thể
                                                                                 (1)
               loại chèo và tuồng đòi hỏi các nghệ nhân phải linh hoạt thay đổi cách diễn và hóa trang
               mang lại sự đa dạng về màu sắc nghệ thuật.
                  Ngôn ngữ hình thể cùng với cách hóa trang của các nghệ nhân trong tuồng là một
               phần quan trọng nhằm diễn tả hành động và tính cách nhân vật. Các màu sắc hóa trang
               nhân vật có những quy định cụ thể: phần nền da màu trắng là người trong sáng, nhân

               hậu; màu đỏ son chỉ người anh hùng, trí dũng; màu xanh ám chỉ người mưu mô, xảo
               quyệt... Trong biểu diễn tuồng, các nghệ nhân thường mặc áo giáp, áo thụng, đai lưng
               và cầm các đạo cụ như: kiếm, đao, thương, cờ, quạt, roi ngựa...

                  Âm nhạc tuồng vừa khai thác vốn âm nhạc dân gian, vừa khai thác lễ nhạc. Âm nhạc
               có nguyên tắc chung gọi là “lề lối”, ví dụ như trống làm nhiệm vụ dẫn dắt, tiếp đến là
               nhạc diễn tấu rồi mới đến phần nói hoặc hát của diễn viên. Mỗi âm thanh của tiếng
               trống đều theo quy tắc tượng trưng cho khen, chê, thưởng, phạt.
                  Hiện nay, những gánh hát trên địa bàn thị xã Quảng Yên không còn nữa, nhưng
               đối với người dân địa phương, tuồng vẫn là một món ăn tinh thần không thể thiếu,
               một trong những tiết mục đặc sắc được đón chờ mỗi dịp liên hoan văn nghệ, hội hè,
               đình đám.

                  III. Văn học viết

                  Kế thừa những tinh hoa của văn học dân gian, văn học viết là những sáng tác bằng
               chữ viết, mang đậm dấu ấn riêng của tác giả. Dù ra đời muộn nhưng đây là bộ phận văn
               học chủ đạo hiện nay.

                  1. Văn học viết thời trung đại (từ đầu thế kỷ X - thế kỷ XIX)

                  Văn học viết Việt Nam nói chung và văn học viết Quảng Yên nói riêng chủ yếu được
               hình thành từ đầu thế kỷ X, chịu ảnh hưởng của văn học và văn hóa Trung Hoa. Phần
               lớn các sáng tác đều được viết bằng chữ Hán, theo các thể loại của văn học Hán như:
               thơ Đường, tiểu thuyết chương hồi, các thể loại cáo, hịch, ngâm khúc, ký sự. Từ thế kỷ
               XVIII - XIX, những sáng tác viết bằng chữ Nôm phát triển rực rỡ với sự xuất hiện của
               nhiều thể loại như tùy bút, tiểu thuyết chương hồi, ký.

                   Tại Quảng Yên, văn học viết thời trung đại không phải là một quá trình văn học liên
               tục, mà là những thành tựu đứt đoạn về thời gian: nở rộ ở thời Trần và quãng đầu thời
               Hậu Lê, nhiều thế kỷ khác không có hoặc có ít tác giả và tác phẩm, nhưng chưa thật sự
               nổi bật.

               (1)  Xem Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Ninh: Địa chí Quảng Ninh, tập 2, sđd, tr.310.
   719   720   721   722   723   724   725   726   727   728   729