Page 488 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 488

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


               đoàn kết một lòng  không có cảnh các phong-trào phản-chiến và
               các cơ-quan truyền-thông tạo sự chia rẽ như hồi gần cuối cuộc
               chiến mà ta đã thấy.
                   Có  hai  cơ-hội  quý-báu  mà  sự  tuyên  chiến  có  thể  thực-hiên
               được là vào năm 1964 và năm 1969.
                   *Tổng-thống  Johnson  có-thể  xin  Quốc-Hội  tuyên-chiến  sau
               khi vụ Vịnh Bắc-Bộ xảy ra vào tháng 8 năm 1964, khi hai chiếc
               tàu chiến của Mỹ bị Bắc-Việt tấn-công. Tuy-thế, thay vì tuyên-
               chiến,  Tổng-thống  Johnson  đã  xin  Quốc-Hội  thông  qua  nghị-
               quyết cho ông quyền xử-dụng tất-cả mọi biện-pháp cần-thiết để
               đẩy-lùi sự tấn-công có võ trang chống lại lực-lượng Hoa-Kỳ và
               để ngăn-chặn sự gây-hấn xa hơn.
                   *Cơ-hội  khác  xảy  đến  cho  Tổng-thống  Nixon  khi  ông  lên
               cầm-quyền vào tháng 1.1969 với chính sách tăng viện cho Nam
               Việt-Nam  và tăng không-tập Bắc-Việt. Tổng-thống Nixon lẽ ra
               có-thể xin được lệnh tuyên-chiến từ Quốc-Hội để giành quyền
               thi-hành chiến-tranh cho đến thắng-lợi cuối cùng. Nhưng Nixon
               đã không làm.
                   Trong  thực-tế,  việc  không  tuyên-chiến  đã  khiến  Hoa-Kỳ
               không  động-viên  được  lực-lượng  trừ  bị  dưới  thời  Tổng-thống
               Johnson,  khiến  đưa  tới  sự  thất-bại  của  giới  lãnh-đạo  quân-sự
               trong việc bảo vệ quan-niệm có tầm chiến-lược  là nhằm ngăn-
               chặn sự xâm-lấn ngay từ miền Bắc, ngay từ bộ đầu-não phát ra
               cuộc chiến-tranh tại miền Nam.
                   Nếu sự tuyên-chiến có-thể thực-hiện được, kết-quả của cuộc
               chiến-tranh  ở  Việt-Nam  đã  có-thể  đổi  theo  một  chiều-hướng
               khác.
                   2-Lòng tự-hào của người Mỹ hay đúng hơn, sự cao-ngạo
               của họ đã đưa họ đến thất-bại tại Việt-Nam:
                   Hoa-Kỳ, trong suốt thời-gian dính líu đến Việt Nam, bị tách ra
               thành hai quan-điểm chống nhau dữ-dội về chiến cuộc Việt Nam.
               Phe bảo-thủ luôn-luôn  coi Việt Nam như là một cuộc đọ sức
               giữa hai siêu-cường Hoa-Kỳ và Liên-Xô. Những kẻ bảo-thủ này
               cho rằng Hoa-Kỳ có ưu-thế trội vượt nhất và luôn-luôn đánh-giá
               cao về chính họ. Họ muốn thiết-lập nên một trật-tự thế-giới mới
               theo ý họ. Tranh-chấp giữa Hoa-Kỳ và Xô-Viết  về quyền lãnh-
               đạo thế-giới đã đưa đến các cuộc chiến-tranh giữa thế-giới Tự-

                                            487
   483   484   485   486   487   488   489   490   491   492   493