Page 24 - No Em Mot Doi
P. 24

-  Nhưng bác sẽ có hai cháu để vui vào buổi tối.
                  Bác Hoàng quay nhìn tôi, nói như than vãn.
                  -  Hai  đứa  cháu  của  tôi  không  nói  được  tiếng  Việt,
              chúng nói tiếng Anh với tôi, nhưng tôi đâu có hiểu tụi nó nói
              gì. Bởi vậy có cháu cũng như không, chẳng ôm ấp tụi nó
              được, cũng chẳng biết nói gì cho tụi nó hiểu. Chúng nó xa lạ
              cả  với  tôi.  Tôi  sống  cũng  như  không,  sống  giống  như  cái
              bóng trong gia đình vậy, già rồi lang thang trong nhà, làm
              cái gì cũng một mình, rồi lẩm cẩm không nhớ được nữa.
                  Tôi chợt nghĩ tới mấy người bạn thân của tôi, Gìa thì
              chưa tới tuổi, trẻ không phải lứa, chúng tôi đôi khi ngồi bên
              nhau qua ly rượu, hoặc ly cà phê tán gẫu tâm sự vụn về cuộc
              đời xứ lạ.
                  Có lần anh Tú kể cho tôi nghe.
                  -  Mày  không  con  là  tốt  phước  đó,  đừng  buồn  nghe
              Nguyên. Vợ tao đang rầu vì thằng Tuấn. Nó vừa ra trường
              cao học, có việc làm là vội vàng đi thuê nhà ở riêng. Tao hỏi
              nó, thì nó nói bằng tiếng anh rằng. - Việc riêng của con, xin
              cha mẹ đừng làm phiền con. Nó dọn ra ở với con bồ Mỹ của
              nó, chỉ khi nào mẹ nó gọi diện thoại năn nỉ, nó mới chịu về.
                  -  Tụi nhỏ bên này là vậy mà. Chấp làm chi, để rồi nó
              sẽ về. Giáo dục bên Mỹ này là tự do cá nhân, không ai đụng
              chạm tới ai, ngay cả  bố  mẹ,  vợ chồng, con cái đều có sự
              riêng tư tuyệt đối bất khả xâm phạm. Khó quá là ông sẽ mất
              con. Tuy nhiên cũng có đứa hiểu đưọc sự cực khổ của bố mẹ
              lắm chứ.
                  Anh Mẫn an ủi anh Tú, trong khi anh Huân chen vào.
                  -  Thực ra thì tụi nhỏ lớn lên ở Mỹ, học theo lối sống cá
              nhân của Mỹ nên mình thấy khó chịu mà thôi, hãy để cho tụi
              nó làm những gì tụi nó muốn là xong.
                  -
                  -  Tôi có ba đứa con gái đã gả chồng, và cho mỗi đứa
              một ít vốn là xong rồi. Bây giờ tôi lo cho hai vợ chồng già.
                  -

                                                23
   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29