Page 28 - No Em Mot Doi
P. 28
- Không sao đâu, cháu sẽ đưa bác về ngay cây xăng
góc chợ ABC trên góc đường Bolsa và Magnonia.
- Vậy thì tốt quá.
Khi Mỹ Thanh ra tới xe nàng rất ngạc nhiên thấy bác
Hoàng ngồi trong xe đang nói chuyện với tôi, nàng cúi đầu
chào bác và yên lặng nhìn tôi như có ý hỏi . Tôi nhìn bác
Hoàng và giời thiệu Mỹ Thanh với bác.
- Bác Hoàng, đây là vợ của cháu.
- Chào cô, Cô còn trẻ quá hả. Anh Nguyên có ý chở tôi
về góc Bolsa và Magnonia. Bác Hoàng vui vẻ nói.
Trong khi Mỹ Thanh nhìn bác Hàng gật đầu chào, kéo
cửa xe ngồi vào ghế trên, tôi xếp vài mớ rau nàng mua vào
thùng xe sau, và lái xe ra khỏi bãi đậu đưa bác Hoàng về nơi
bác muốn. Tôi nghe bác Hoàng và Mỹ Thanh nói chuyện
với nhau.
- Trời đất. Bác tuổi như vầy mà đi xa quá vậy? Bác sẽ
lạc như mẹ cháu là khổ cho con cháu đó. Lần sau bác đừng
đi xa như vậy nữa nghe.
- Ủa, bà cụ của cô ở đâu mà đi lạc?
- Mẹ chồng cháu năm nay hơn chín mươi rồi, cũng như
bác bây gìờ, ở nhà buồn rồi ra khỏi nhà đi lung tung, ra tới
phố cách nhà mười mấy miles, nên đã đi lạc một lần giữa
cơn mưa lạnh trên San Jose, bữa đó nếu không có người làm
phước đưa về là mẹ chồng cháu chết cóng luôn. Mỹ Thanh
phân bua.
Bác Hoàng nhìn Mỹ Thanh hỏi.
- Thế bữa đó cô không có nhà à?
- Sau khi ba cháu mất, mẹ cháu ở nhà một mình khi
chúng cháu đi làm.
- Đấy. Hai vợ chồng thằng rể tôi cũng vậy đó. Chúng
nó đi làm, con chúng đi học. Tôi một mình ở nhà như ở tù
vậy cô à.
27