Page 92 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 92
bác vui, hoạt động để quên tuổi già, quên bịnh hoạn.
Chứ lần nào bác đi Việt Nam tụi nó cũng phải mua vé
máy bay, rồi còn cho tiền thêm nữa. Lần đầu bác về,
thấy bên đó khổ quá nên về lại bên này mới nghĩ cách
giúp. Nhưng nếu tụi con bác vì sĩ diện mà ngăn cản thì
bác cũng đâu có làm được chuyện gì. Bà con mình còn
nhiều người đáng thương lắm các cháu.
– Tấm lòng của bác và các anh chị thật đáng quý!
Tôi nói mà lòng khâm phục vô cùng. Tôi phục bà Bốn
và cũng phục Tina, một người con hiếu thảo. Cô không
phiền hà người mẹ già làm cho ngôi nhà đẹp của cô lộn
xộn, bày biện đồ phế thải lung tung, và trồng trọt đủ loại
rau cỏ trong vườn để bán, chẳng những làm tốn nước
tốn điện, mà còn trông chướng mắt, mất đi vẻ thẩm mỹ
của ngôi nhà. Nhờ con gái và chàng rể để bà tự do thoải
mái, nên sức khỏe bà rất tốt. Cứ cái đà bà được tự do
yêu người yêu đời như thế, bà sẽ sống trên trăm tuổi
cũng không chừng.
Tina đưa chúng tôi vô nhà và đem trái cây nước
ngọt ra mời. Bây giờ tôi mới quan sát kỹ, bên trong ngôi
nhà bốn phòng ngủ rộng thênh thang, sàn nhà và bàn
ghế đều bằng gỗ hương bóng loáng. Bà Bốn đem ra
khoe với chúng tôi album hình ảnh tốt nghiệp High
School của hai đứa cháu ngoại một trai một gái con của
Tina, hiện giờ đang học đại học. Tina chỉ ngồi mỉm cười
nhìn mẹ huyên thuyên. Bà trông thật hạnh phúc vì gặp
người cùng làng. Nói chuyện một lúc thì chúng tôi từ
giã, chào mẹ con bà Bốn rồi ra xe.
91