Page 90 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 90

nhà như vậy. Nếu là tôi, chắc tôi nhăn mẹ nhiều hơn
              nữa, cho đến khi nào bà chịu đem chúng bỏ ra vườn sau
              mới thôi.
                  Thắc mắc của tôi được giải đáp vì cô  "Tè"  Tina

              cũng vừa bước vô, cô về sớm vì nghe khách đến. Có vẻ
              cô cũng ngại ngùng về mấy “đống rác” trước cửa, nên
              cô tự động giải thích:
                  – Mẹ em ngang lắm! Bà "chiếm dụng" cả khu vườn
              nhà em để làm việc nghĩa các chị ơi, từ vườn trước ra
              đến cả vườn sau luôn. Sau nhà cũng đâu còn chỗ mà dời
              mấy đống lon chai ra đó. Tina cho biết, mới đầu thấy bà
              Bốn làm vậy ông chồng cô cũng có càm ràm. Nhưng rồi

              thấy sức khỏe mẹ cô ngày càng khá hơn trước, bà vui và
              rất khỏe khi đi lượm lon, làm vườn, trồng trọt, đem bán
              lấy tiền để giúp người, thì ông không nói nữa. Ông còn
              dặn cô hãy để mẹ tự do làm theo ý bà. Người già hoạt
              động nhiều tốt cho sức khỏe hơn là chỉ ngồi một chỗ. –

              Cho nên, em để yên cho mẹ muốn làm gì thì làm từ đó.
              Tina nói xong cúi xuống ôm chầm lấy mẹ, giọng rất ngọt
              ngào: – Đúng hôn mẹ? Cô đưa tay vẹt mấy sợi tóc lòa
              xòa trên trán của bà Bốn, rồi ngước lên cười vui vẻ với
              chúng tôi: – Mẹ em coi vậy nhưng khỏe lắm, đã sắp chín
              lăm tuổi rồi mà đi bộ giỏi kinh hồn luôn, cỡ như em và
              mấy chị đi hổng lại mẹ đâu à nha!
                  Tôi thật sự xúc động trước hình ảnh đẹp của mẹ con

              họ. Cô dược sĩ nhỏ tuổi hơn tôi, chắc đâu cũng khoảng
              chừng năm mươi mấy, má phấn môi hồng, nhìn đẹp và
              rất thanh lịch, ôm lấy bà mẹ già nhăn nheo ăn mặc xuề
              xòa, nếu không nói là có hơi… bẩn, bằng một vẻ âu yếm


                                                                     89
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95