Page 91 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 91
tràn đầy yêu thương. Không biết trên trái đất này có
được bao người biểu hiện tình thương với mẹ bằng cái
cách như cô Tè đây nhỉ.
Tina nói xong đi mở cửa sau và rủ chúng tôi ra vườn
“coi hàng của mẹ” cô nói. Tôi và chị Mẫn lại tròn mắt
lên nhìn. Nguyên cả cái vườn sau của ngôi nhà, ngoài
mấy đám rau lang, rau muống, và cây ăn trái ra, còn lại
là nhiều dãy dài những cái túi nilon cũ kỹ trong chứa đất
đen, cột túm gốc những cành đào ươm đang đâm chồi
nẩy lộc xanh rợp một màu. Thì ra bà Bốn đã tận dụng
một số cành đào cắt từ nhà bà Mỹ Tết năm đó, cắt ra
từng khúc ngắn và đem ươm trồng, rồi từ đó nhân lên
thành một vườn ươm thủ công, bây giờ là lúc bà thu
hoạch.
– Bác Bốn ơi! Sao bác không dưỡng cho số hoa đào
này lớn thêm lên, đến Tết ra hoa mới bán thì giá sẽ cao
hơn bây giờ gấp bội đó. Tôi hỏi.
– Đúng là như vậy. Nhưng mỗi buổi chợ bác chỉ bán
“lậu” chút đỉnh năm ba cây trên hè phố kèm với ít rau
trái, chứ đâu có ghi danh trả tiền gian hàng trong chợ
Trời đâu mà bán được nhiều. Mỗi tuần chợ họp chỉ có
ngày thứ Sáu, nếu chờ đến chừng đó mới đem bán sẽ
không kịp đâu. Bà tiếp: – Bán bớt một số, chỉ chừa lại
cỡ chục cây chờ Tết ra hoa thì đem bán giá cao hơn.
– Cảm phục bác quá, bác thật tuyệt vời! Tôi nói. –
Bác già rồi mà còn biết cách kiếm tiền đem về quê giúp
đỡ bà con, như vậy đâu có ai sánh bằng.
– Thật ra thì số tiền bác kiếm không nhiều lắm đâu
cháu ơi! Mấy đứa con bác để yên cho bác làm vì muốn
90