Page 89 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 89

– Vô trong đi các cháu! Vô trong nhà uống nước.
          Đi hồi sáng đến giờ chắc mệt lắm rồi.
              Chúng tôi theo bà bước vô khỏi cổng thì tôi bỗng
          đứng khựng lại. Ngôi nhà bên ngoài nhìn rất đẹp, nhưng

          bên trong cánh cổng là một cảnh tượng không thể ngờ
          tới. Bên hông trái ngôi nhà cạnh hàng rào là một đống
          hỗn độn các loại lon bia, lon nước ngọt đã bẹp dúm cùng
          với mớ bao bì. Phía trái, nằm ngổn ngang không biết cơ
          man nào chai lọ thủy tinh và chai nhựa, cùng những túi
          nilon đã dùng rồi, cộng thêm nhiều bao lớn đựng gạo,
          các túi xách đi chợ cũ mèm. Thật đáng ngạc nhiên, bên
          cạnh ngôi nhà đẹp tuyệt này lại là một bãi rác không hơn

          không kém.
              – Trời đất ơi! Tôi kêu lên, không tin vào mắt mình.
          – Chính một mình bác đã lượm hết cả mấy cái đống bự
          lon nhôm và chai lọ này hay sao?
              – Thì phải rồi! Chứ ai vào đây? Bà cười to: –Bác đã

          tốn mấy tháng trời đi lượm, từ hè đến giờ mới được
          nhiêu đây. Con Tè nó cứ càm ràm, bác làm cho nhà nó
          giống bãi rác. Mà nó lại bận quá chưa chở dùm bác đi
          bán cho hãng được. Mấy đứa cháu thì đi học xa hết rồi.
              Tôi bật cười. Con gái bà đã là một dược sĩ với tên
          Mỹ
              là Tina đàng hoàng, mà bà vẫn âu yếm gọi con bằng
          cái tên "cúng cơm" nghe buồn cười ngày trước. Thế mới

          biết, tốt hay xấu, ghét hay thương là do chính con người,
          chứ tên xấu tên đẹp thì đâu ảnh hưởng gì!
              Tôi thầm nghĩ không hiểu sao con gái bà chỉ càm
          ràm mà vẫn để yên cho mẹ bày rác rưởi lung tung trước


                                                                 88
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94