Page 88 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 88

gian lận muốn xin lần nữa bị bà đuổi cho chạy không
              kịp.
                  Chúng tôi mua xong ra về thì bà Bốn cũng đã bán
              hết rau và dọn dẹp. Bà nói đợi xe buýt về nhà, vì con gái

              đi làm đến một giờ mới về đón. Tôi nói sẽ chở dùm bà
              về vì bà ở cùng chung thành phố. Bà tỏ vẻ mừng:
                  – Tốt quá! Vậy tiện đường cháu chở dùm bác luôn
              để ghé nhà chơi cho biết, nhất là có cháu Mẫn đây nữa.
                  Bà Bốn xếp chiếc xe đẩy lại đem bỏ sau cốp xe tôi,
              rồi gọi cho con gái biết chừng, và kêu cô chỉ đường tôi
              đến nhà bà. Thì ra bà Bốn ở không xa chỗ tôi là mấy,
              nhà trong khu mới xây chừng khoảng chục năm trước.

              Ở được khu này thì nhà bà đâu có nghèo, vậy sao bà
              phải đi lượm lon bòn mót từng đồng như thế nhỉ. Một
              trời thắc mắc hiện ra trong tôi.
                  Trên xe, bà Bốn cho biết đã ở Mỹ cũng được ba
              chục năm. “Tè” con gái bà giờ có tên Mỹ là Tina, tốt

              nghiệp dược sĩ làm việc cho hiệu thuốc Walgreen thành
              phố gần bên, người con rể làm quản lý cho một công ty
              tài chính gì đó bà không nhớ tên, xa tận bên Denver, lâu
              lâu mới về một lần. Con trai bà, “Đái” nay là David kỹ
              sư ngành tiện làm ở Texas, vừa mới về hưu.
                  Ngôi nhà bà Bốn ở có hai tầng, cất theo kiểu mới,
                  tường  rào  bằng  gạch  hoa  có  lỗ  trống  bao  quanh.
              Ngôi nhà đồ sộ và đẹp mắt với nhiều cửa sổ cửa kính,

              những tháp nhọn lồi ra kết nối xung quanh và mái ngói
              đỏ tươi khiến ngôi nhà toát ra một vẻ huyền bí, như lâu
              đài trong chuyện cổ tích. Bà cụ thấy chúng tôi đứng
              ngắm và trầm trồ khen ngợi ngôi nhà đẹp thì giục:


                                                                     87
   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93