Page 97 - Đặc san VTLV XUÂN TÂN SỬU 2021
P. 97
Đặc San Xuân Tân Sửu VĂN THƠ LẠC VIỆT
nghĩa như vậy đã ngược lại hoàn toàn tính hùng vĩ và đại bi tâm của nhân cách tác giả và
thi phẩm.
Với những lời góp ý thô thiển, Phật Tử Ngẫu Hồ hy vọng sẽ diễn giải được giá trị đúng
như nó là của bài tuyệt thi này. Hy vọng sẽ không làm người bị (hay được) phê bình động
lòng, nếu có gì sai sót, xin cúi đầu đảnh lễ, nhận lại sự chỉ bảo, phản biện, sửa đổi với lòng
biết ơn sâu xa.
---o0o---
Năm 1984 của thế kỷ trước, dư luận Phật tử toàn cầu xôn xao khi nhận được tin thiền
sư Tuệ Sĩ, thiền sư Lê Mạnh Thát bị chính quyền bắt giam, đưa ra tòa lãnh án tử hình vì
tội âm mưu lật đổ chính quyền. Một tội tử hình của Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
(CHXHCNVN).
Ngày đó, vì Việt Nam chưa có bang giao toàn diện với tây phương, với Mỹ, nên cộng
đồng VN cảm thấy bất lực và sự can thiệp của mình với một xứ độc tài toàn trị là một điều
không tưởng.
Người biết chuyện thuật lại, ngày ra pháp trường thái độ của các thiền sư tử tù thản
nhiên như đi hội, nhưng rồi, có lẽ nhận ra sự quá đáng của bản án, chính quyền đã hạ mức
án xuống còn tù chung thân, người tử tù hụt bị chuyển qua các nhà tù khác nhau. Sau vài
lần chuyển tù, chuyện thường xuyên xảy ra với tù nhân tại VN, thì nhị vị thiền sư được
phóng thích, do sự can thiệp của nhiều tổ chức quốc tế, nhưng đấy là chuyện về sau.
Nhưng do sự kiện chuyển tù này, mới nẩy sinh ra câu chuyện lưu truyền bài thơ “Cúng
Dường” vô cùng diễm lệ, trác tuyệt của thầy Tuệ Sĩ. Những người tù sau vào ở nơi thiền
sư vừa mới rời đi, khám phá ra bài thơ “Cúng Dường” này, do vậy bài thơ mới được truyền
ra dư luận và sau khi tôi đọc bài thơ, thì tôi nhận ra đây là một trong những tuyệt tác thi
hiếm có của thiền tông, và càng suy tư càng kính trọng sự cao thượng của một nhà tu chân
chính
Trước khi vào phần phê bình, xin tự giới thiệu, tôi là một người quý mến thơ, nên đối
với những người làm thơ hay bình thơ, tôi luôn luôn tôn trọng, vì tôi nghĩ trong lãnh vực
này, ít nhất thì cũng có một khoảng thời gian các tác nhân đã từng trầm ngâm suy tư, tức
là dùng cái tri thức của mình để giành cho nó, chăm sóc cho nó, thế nên đối với tôi điều đó
đã là giá trị, do vậy tôi tự nghĩ không nên can thiệp vào, mà hãy cứ để cho dư luận lớn thẩm
97