Page 127 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 127

Biện luận này dường như hợp thức bởi vì việc kiểm soát sinh đẻ
                có nghĩa là dừng ở hai con, nhiều nhất là ba: không chấp nhận bất
                kì may mắn nào, người ta có thể chết hay cái gì đó có thể xảy ra.

                Bạn có thể sinh ra hai con để thay thế cho bạn và vợ bạn, cho nên
                việc tăng dân số không xảy ra; nhưng Rabindranath là con thứ mười
                ba  của  bố  mẹ ông  ấy. Nếu  mà họ  dừng  lại  thậm chí ở một tá thì
                Rabindranath sẽ bị nhỡ tàu. Bây giờ bao nhiêu Rabindranaths đang
                bị nhỡ tàu?
                     Tôi  đã  nói  với  một  trong  các  shankaracharyas.  Tôi  nói,  "Hoàn
                toàn đúng; với mục đích biện luận, tôi chấp nhận rằng điều này là
                đúng: chúng ta đã bỏ lỡ một Rabindranath Tagore. Nhưng tôi sẵn

                lòng bỏ lỡ ông ấy. Nếu cả đất nước có thể sống một cách an bình,
                có thể có đủ thức ăn, có thể có đủ quần áo, có thể có tất cả các nhu
                cầu cơ bản được đáp ứng, tôi nghĩ điều đó cũng xứng đáng với việc
                này.  Tôi  sẵn  sàng  mất  đi  một  Rabindranath  Tagore,  điều  đó  cũng
                chẳng  có  gì  nhiều  nhặn.  Bạn  phải  thấy  s   cân  bằng:  hàng  triệu

                người chết và chết đói chỉ để tạo ra một Rabindranath Tagore thôi
                sao? Cho nên bạn ngụ ý mọi bố mẹ đều phải đi tới mười ba đứa con
                sao? Nhưng thế đứa thứ mười bốn thì sao? Đứa thứ mười lăm thì
                sao?"
                     Và quên những số nhỏ này đi; trong mỗi việc làm tình đàn ông
                phóng ra hàng triệu tinh trùng - và mỗi lần đàn ông làm tình đứa trẻ
                lại không được thụ thai. Hàng triệu người trong từng việc làm tình

                đơn giản biến mất. Chúng ta sẽ không bao giờ biết được bao nhiêu
                người được Giải thường Nobel đã có đó, bao nhiêu tổng thống, thủ
                tướng... tất cả mọi loại người đều phải đã có đó.
                     Cho nên đây là tính toán của tôi: từ năm mười bốn tuổi cho đến
                năm bốn mươi hai tuổi, nếu người đàn ông tuyệt đối bình thường về
                việc làm tình, anh ta sẽ phóng ra khối lượng tinh trùng gần tương

                đương với toàn thể dân số trái đất. Chỉ một người cũng có thể tạo
                dân số cho toàn thể trái đất - làm thành quá đông dân cho nó! - nó
                đã quá đông dân rồi. Và tất cả những người này sẽ là các cá nhân
                duy nhất, chẳng có gì chung ngoại trừ tính con người của họ.
                     Không,  cuộc  sống  không  bắt  đầu  ở  đó;  cuộc  sống  bắt  đầu  xa
                hơn ở phía sau. Nhưng với bạn đó chỉ là giả thuyết - với tôi nó là
                kinh  nghiệm.  Cuộc  sống  bắt  đầu  tại  điểm  chết  của  kiếp  sống  quá

                khứ của bạn. Khi bạn chết, một mặt một chương của cuộc sống -
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132