Page 132 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 132

trong nó, là một phần của nó quá nhiều. Nhưng bây giờ, bỗng nhiên
                tất cả đều đã bị vứt bỏ khỏi bàn tay bạn - bạn đứng trống rỗng.
                     Kahlil Gibran, trong kiệt tác của mình, Nhà tiên tri, có một câu...

                Al-Mustafa, nhà tiên tri, tới cai quản mọi người đang làm việc trong
                nông trại và nói với họ, "Con tàu của ta đã tới rồi, thời gian của ta đã
                tới để đi. Ta đã tới đây chỉ để đưa mắt nhìn lại tất cả những điều đã
                xảy ra và tất cả những điều đã không xảy ra. Trước khi lên tàu ta có
                một niềm khao khát lớn lao chỉ để thấy cuộc sống của ta ở đây đã là
                gì."
                     Cái câu mà tôi định nhắc bạn là... ông ấy nói, "Ta cũng giống như
                dòng sông sắp rơi vào đại dương. Sông chờ đợi khoảnh khắc để

                nhìn  lại  toàn  bộ  mảnh  đất  nó  đã  đi  qua  -  rừng  rậm,  núi  non,  con
                người. Nó đã có cuộc sống phong phú hàng nghìn dặm, và bây giờ,
                trong một khoảnh khắc, tất cả đều sắp tan biến đi. Cho nên cũng
                như dòng sông trên bờ miệng của việc rơi vào trong đại dương nhìn
                lại, ta muốn nhìn lại."

                     Nhưng việc nhìn lại này là có thể chỉ nếu bạn không níu bám lấy
                quá khứ; bằng không bạn sợ mất nó tới mức bạn không có thời gian
                để quan sát, để nhìn. Và thời gian thì chỉ là một phần giây. Nếu một
                người chết tràn đầy tỉnh táo, nhìn thấy toàn thể mảnh đất mà mình
                đã đi qua và thấy toàn thể cái ngu xuẩn của nó, người đó được sinh
                ra với s  sắc bén, với thông minh, với dũng cảm - một cách t  động.
                Đó không phải là cái gì đó người đó làm.

                     Mọi người hỏi tôi, "Thầy sắc bén, dũng cảm, thông minh, thậm
                chí còn như một đứa bé; tôi bây giờ thậm chí cũng không có dũng
                cảm thế..." Lí do là ở chỗ tôi đã chết trong kiếp quá khứ của mình
                theo cách khác bạn đã chết. Điều đó tạo ra khác biệt lớn lao bởi vì
                cách bạn chết, theo cùng cách bạn được sinh ra. Cái chết của bạn
                là  một  mặt  của  đồng  tiền,  việc  sinh  của  bạn  là  mặt  kia  của  cùng

                đồng tiền đó.
                     Nếu ở mặt bên kia có lẫn lộn, khổ sở, phiền não, níu bám, ham
                muốn, thì ở mặt bên này của đồng tiền bạn không thể trông đợi sắc
                bén, thông minh, dũng cảm, sáng tỏ, nhận biết. Điều đó sẽ tuyệt đối
                không được đảm bảo; bạn không thể trông đợi được điều đó.
                     Đó là lí do tại sao nó là điều rất đơn giản những lại khó giải thích
                cho bạn, bởi vì tôi đã chẳng làm gì trong cuộc sống này để mà dũng

                cảm hay để mà sắc bén và thông minh từ chính lúc bắt đầu. Và tôi
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137