Page 129 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 129
tâm trí này không đi cùng với người đó, bộ não này không đi cùng
với người đó. Nhưng ham muốn thoát ra từ tâm trí này vẫn níu bám
lấy linh hồn người đó, và ham muốn này sẽ quyết định kiếp sống
tương lai của người đó. Bất kì cái gì còn lại chưa được đáp ứng,
người đó sẽ đi tới mục tiêu đó.
Cuộc sống của bạn bắt đầu từ xa trước việc sinh của bạn, trước
việc mang thai của mẹ bạn, còn xa hơn về trước, ở chỗ kết thúc của
kiếp sống quá khứ của bạn. Chỗ kết thúc đó là chỗ bắt đầu của kiếp
sống này. Chương này đóng lại, chương khác mở ra. Bây giờ, làm
sao cuộc sống mới này sẽ được xác định chín mươi chín phần trăm
bởi khoảnh khắc chết của bạn. Điều bạn đã thu thập, điều bạn đã
mang cùng mình như hạt mầm - hạt mầm đó sẽ trở thành cây, đơm
hoa kết trái, hay bất kì cái gì xảy ra cho nó. Bạn không thể đọc được
nó trong hạt mầm, nhưng hạt mầm có toàn thể bản kế hoạch tổng
thể.
Có khả năng là một ngày nào đó khoa học có thể đọc được toàn
thể chương trình trong hạt mầm - loại cành nào cây này sẽ có, cây
này sẽ sống được bao lâu, cái gì sẽ xảy ra cho cây này. Bởi vì bản
kế hoạch tổng thể có đó, chúng ta chỉ không biết ngôn ngữ thôi. Mọi
thứ sắp xảy ra thì đã hiện diện về tiềm năng rồi.
Cho nên điều bạn làm vào khoảnh khắc chết của mình xác định
cách việc sinh của bạn sẽ thế nào. Phần lớn mọi người chết đi vẫn
còn níu bám. Họ không muốn chết, và người ta có thể hiểu được tại
sao họ không muốn chết. Chỉ vào khoảnh khắc chết họ mới nhận ra
s kiện là họ đã không sống. Cuộc sống đơn giản trôi qua dường
như là một giấc mơ, và cái chết đã tới. Bây giờ không còn thời gian
để sống nữa - cái chết đang gõ cửa. Và khi có thời gian để sống,
bạn đã làm cả nghìn lẻ một thứ ngu xuẩn, phí hoài thời gian của
mình chứ không sống nó.
Tôi đã hỏi những người đang chơi bài, chơi cờ, "Bạn đang làm gì
vậy?"
Họ nói, "Giết thời gian."
Từ chính thời thơ ấu của mình tôi đã chống lại cách diễn đạt này,
"giết thời gian." Ông tôi là một người chơi cờ lớn, và tôi hỏi ông,
"Ông già đi mà ông vẫn giết thời gian. Ông không thể thấy rằng th c
s thời gian đang giết ông sao? và ông lại cứ nói rằng ông đang giết