Page 131 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 131

đã nghĩ thời gian trôi qua; bây giờ người đó cảm thấy mình đang
                mất  đi,  người  đó  đã  trôi  qua.  Chẳng  níu  bám  nào  có  thể  có  ích.
                Người đó trở thành khổ thế, và khổ trở thành không thể chịu đ ng

                được đến mức phần lớn mọi người rơi vào trong một loại trạng thái

                vô    thức,  cơn  mê,  trước  khi  họ  chết.  Cho  nên  họ  bỏ  lỡ  việc  hồi
                tưởng lại toàn thể cuộc sống của mình.
                     Nếu cái chết mà không có níu bám nào, nếu không có ham muốn
                vẫn còn sống cho dù thêm một khoảnh khắc nữa, bạn sẽ chết một
                cách có ý thức bởi vì không có nhu cầu cho t  nhiên phải làm bạn
                thành vô ý thức hay buộc bạn vào cơn mê. Bạn sẽ chết một cách
                tỉnh táo, và bạn sẽ hồi tưởng lại toàn thể quá khứ. Bạn sẽ có khả

                năng thấy bất kì điều gì bạn đã làm đơn giản là ngu xuẩn.
                     Ham  muốn  được  hoàn  thành  -  bạn  đã  thu  được  cái  gì?  Ham
                muốn vẫn còn chưa được thoả mãn và bạn vẫn còn đau khổ, nhưng
                bạn đã thu được cái gì khi chúng được hoàn thành? Đó là một trò
                chơi kì lạ mà trong đó bạn bao giờ cũng thua, dù bạn thắng hay thua

                cũng chẳng khác biệt gì.
                     Vui thú của bạn chẳng là gì, chỉ là chữ kí trên nước, và nỗi đau
                của bạn thì được khắc vào đá hoa cương. Và bạn chịu đ ng tất cả
                nỗi đau đó cho những chữ kí trên nước này. Bạn chịu đ ng cả đời
                mình vì những niềm vui nhỏ bé mà dường như không nhiều hơn các
                đồ chơi ở giai đoạn này, từ chiều cao này, từ điểm này nơi bạn có
                thể thấy toàn thể thung lũng cuộc sống của cuộc đời mình. Thành

                công cũng là thất bại. Thất bại tất nhiên là thất bại rồi, và vui thú
                cũng chẳng là gì ngoài khuyến khích để chịu đ ng đau khổ.
                     Tất cả mọi trạng thái phởn phơ chỉ là vận hành của khả năng mơ
                của bạn. Bạn ra đi với hai bàn tay trắng. Toàn thể cuộc sống này đã
                chỉ là cái vòng luẩn quẩn: bạn đi lòng vòng theo cùng một vòng tròn,
                vòng quanh nó lại vòng quanh. Và bạn đã chẳng đạt tới đâu cả bởi

                vì đi theo vòng tròn, làm sao bạn có thể đạt tới đâu được? Trung
                tâm bao giờ cũng vẫn còn ở cùng một khoảng cách, với bất kì chỗ
                nào bạn đang trên vòng tròn.
                     Thành công tới, thất bại tới, vui thú tới, đau đớn tới; có khổ và có
                sướng. Mọi thứ đều xảy ra trên vòng tròn nhưng trung tâm của bản
                thể, bạn bao giờ cũng vẫn còn cách đều với mọi chỗ. Khó mà thấy
                được  khi  bạn  còn  ở trên vòng  tròn - bạn  tham gia  quá  nhiều  vào
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136