Page 134 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 134

Quan  sát  mọi  người  vào  khoảnh  khắc  chết.  Đau  khổ  của  họ
                không phải là cái chết. Cái chết không có đau đớn trong nó, nó tuyệt
                đối không đau đớn. Nó th c s  là hài lòng; nó chỉ giống như giấc

                ngủ say. Bạn có cho rằng giấc ngủ say là cái gì đó đau đớn không?
                Nhưng họ không quan tâm về cái chết, và giấc ngủ say, và s  hài
                lòng; họ lo nghĩ về cái đã biết đang tuột khỏi bàn tay của họ. Sợ chỉ
                ngụ ý một điều: mất đi cái đã biết và đi vào cái không biết.
                     Dũng cảm chính là cái đối lập của sợ hãi.
                     Bao giờ cũng sẵn sàng vứt bỏ cái đã biết - còn hơn cả sẵn lòng
                vứt bỏ nó - thậm chí không chờ đợi nó chín muồi. Nhảy vào cái gì đó
                mới... tính rất mới của nó, tính rất tươi tắn của nó, quyến rũ thế. Thế

                thì có dũng cảm.
                     Sợ  chết  chắc  chắn  là  nỗi  sợ  lớn  nhất,  và  mang  tính  phá  hoại
                nhất cho dũng cảm của bạn.
                     Cho  nên  tôi  có  thể  gợi  ý  chỉ  một  điều.  Bây  giờ  bạn  không  thể
                quay lại với cái chết quá khứ của mình, nhưng bạn có thể bắt đầu

                làm  một  điều:  Bao  giờ  cũng  sẵn  sàng  đi  từ  cái  đã  biết  sang  cái
                không biết, vào bất kì cái gì, bất kì kinh nghiệm nào.
                     Điều đó là tốt hơn, cho dù cái không biết có chứng tỏ là tồi hơn
                cái đã biết - đấy không phải là vấn đề. Chính thay đổi của bạn từ cái
                biết sang cái không biết, sẵn sàng của bạn để đi từ cái biết sang cái
                không biết, mới thành vấn đề. Nó có giá trị mênh mông. Và trong
                mọi loại kinh nghiệm, cứ làm điều đó. Điều đó sẽ chuẩn bị bạn cho

                cái chết, bởi vì khi cái chết tới bạn không thể bỗng nhiên quyết định,
                "Tôi chọn cái chết và bỏ cuộc sống." Những quyết định này không
                được đưa ra một cách bất ngờ.
                     Bạn phải đi từng li một, chuẩn bị, sống khoảnh khắc qua khoảnh
                khắc. Và khi bạn trở nên ngày một quen thuộc hơn với cái đẹp của
                cái không biết thì bạn bắt đầu tạo ra một phẩm chất mới trong mình.

                Nó vẫn có đó, nó chẳng bao giờ được dùng tới. Trước khi cái chết
                tới, cứ đi từ cái biết sang cái không biết. Bao giờ cũng nhớ rằng cái
                mới tốt hơn cái cũ.
                     Họ nói tất cả những cái cũ không phải là vàng. Tôi nói, cho dù tất
                cả những cái cũ là vàng, quên nó đi. Chọn cái mới - dù là vàng hay
                không vàng, không thành vấn đề. Điều thành vấn đề là chọn l a của
                bạn: chọn l a của bạn để học, chọn l a của bạn để kinh nghiệm,

                chọn l a của bạn để đi vào bóng tối. Dần dần dũng cảm của bạn sẽ
   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139