Page 139 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 139

Có lần chuyện xảy ra là tôi ở tại nhà của một ngôi sao điện ảnh
                và anh ấy đã bảo nhiều người tới gặp tôi. Một nữ diễn viên điện ảnh
                cũng có đó và cô ấy có chiếc đồng hồ đeo tay th c s  đẹp với dây

                đeo rất lớn. Ai đó ngồi cạnh cô ấy bắt đầu hỏi về chiếc đồng hồ và
                cô ấy trở nên chút ít lo nghĩ. Tôi đơn giản quan sát. Anh ta muốn
                xem chiếc đồng hồ - và cô ấy lại không sẵn lòng tháo nó ra. Nhưng
                người này cứ nài nỉ và cô ấy phải tháo nó ra. Thế rồi tôi có thể thấy
                vấn đề là gì. Cô ấy có một đốm trắng lớn, một đốm bệnh phong. Cô
                ấy đã che giấu cái đốm bệnh phong đó dưới cái dây đeo của chiếc
                đồng hồ đẹp đó. Bây giờ cô ấy bị phơi bày ra - và cô ấy bắt đầu vã
                mồ hôi và trở nên thần kinh thế...

                     Bản ngã giống hệt như thế. Có nỗi sợ nhưng không ai muốn bầy
                tỏ  nỗi  sợ  của  mình,  bởi  vì  nếu  bạn  bầy  tỏ  rằng  bạn  sợ  thì  nhiều
                người sẽ có đó họ sẽ làm cho bạn sợ hơn. Một khi họ đi tới biết rằng
                bạn đang sợ lắm, mọi người sẽ đánh bạn mạnh. Họ sẽ thích làm
                mất mặt bạn, tìm ra rằng ai đó là kẻ yếu hơn. Mọi người thích khai

                thác, đá người đó...
                     Cho nên mọi người sợ hãi, sâu bên dưới tạo ra một bản ngã lớn
                quanh nỗi sợ và cứ bơm thêm không khí vào trong quả bóng của
                bản ngã đó, và trở thành quá to. Adolf Hitler, Idi Amin ở Uganda -
                kiểu người đó trở thành rất được thổi phồng. Thế rồi người đó làm
                cho người khác sợ. Bất kì ai cũng làm cho bất kì ai khác sợ, vẫn biết
                rõ rằng bản thân mình sâu bên dưới sợ hãi, bằng không thì tại sao?

                Vấn đề là gì? Ai bận tâm làm cho bạn sợ nếu người đó không sợ
                hãi?
                     Những người đầy sợ hãi làm cho người khác sợ để cho họ có
                thể yên tâm thoải mái. Họ biết rõ rằng bây giờ bạn sẽ không đụng
                chạm tới họ, bạn sẽ không xâm lấn vào biên giới của họ.
                     Bạn đã nhìn rõ - đó đích xác là hoàn cảnh đấy. Cho nên đừng

                tranh đấu với bản ngã. Thay vì thế, quan sát nỗi sợ và cố gắng chấp
                nhận nó. Nó là t  nhiên... nó là một phần của cuộc sống. Không cần
                che giấu nó; không có nhu cầu giả vờ khác đi. Nó có đó - tất cả mọi
                con  người  đều  đầy  những  sợ  hãi.  Nó  là  một  phần  của  nhân  loại.
                Chấp nhận nó, và khoảnh khắc bạn chấp nhận nó, bản ngã sẽ biến
                mất, bởi vì chẳng có vấn đề gì cho bản ngã tồn tại ở đó cả. Tranh
                đấu  với  bản  ngã  sẽ  không  ích  lợi  gì;  chấp  nhận  nỗi  sợ  sẽ  có  ích

                ngay lập tức. Thế thì bạn biết rằng vâng, chúng ta tí hon thế trong vũ
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144