Page 144 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 144

rằng chín mươi phần trăm nỗi sợ của bạn chỉ là tưởng tượng. Mười
                phần  trăm  là  th c  cho  nên  người  ta  phải  chấp  nhận  chúng.  Tôi
                không làm cho mọi người thành bạo dạn. Tôi làm cho họ mang tính

                đáp ứng hơn, nhạy cảm hơn, tỉnh táo hơn, và tỉnh táo của họ là đủ.
                Họ trở nên nhận biết rằng họ có thể dùng nỗi sợ của mình cũng như
                các bậc đá bước lên. Cho nên đừng lo, hừ?
                     Sợ được làm từ cái gì? Nó bao giờ cũng có đó đằng sau góc kia,
                nhưng khi tôi quay mặt vào nó, nó chỉ là cái bóng. Nếu nó là không
                th c chất, làm sao nó xoay xở có sức mạnh thế đối với tôi?
                     Sợ là không bản chất như cái bóng của bạn, nhưng nó có. Cái
                bóng cũng tồn tại - không bản chất, tiêu c c, nhưng không phải là

                không tồn tại, và đôi khi cái bóng có thể có tác động lớn lên bạn.
                Trong rừng rậm khi đêm lại gần bạn có thể bị kinh hãi về cái bóng
                riêng của mình. Tại chỗ đơn độc, trên con đường đơn độc, bạn có
                thể bắt đầu chạy bởi vì cái bóng của riêng mình. Việc chạy của bạn
                sẽ là th c, việc trốn của bạn sẽ là th c, nhưng nguyên nhân sẽ là

                không bản chất.
                     Bạn có thể chạy xa khỏi sợi dây thừng cứ nghĩ rằng đó là con
                rắn; nếu bạn quay lại và nhìn kĩ và bạn quan sát, bạn sẽ cười vào
                toàn bộ cái ngu xuẩn của nó.
                     Nhưng mọi người sợ đi vào chỗ có nỗi sợ. Mọi người còn sợ nỗi
                sợ hơn là bất kì cái gì khác, bởi vì chính s  tồn tại của nỗi sợ làm
                rung chuyển nền tảng của bạn. Rung chuyển nền tảng là rất th c,

                nhớ lấy. Nỗi sợ giống như giấc mơ, cơn ác mộng, nhưng sau cơn ác
                mộng khi bạn thức dậy hậu quả vẫn còn dai dẳng, vết tích vẫn còn
                dai dẳng. Hơi thở của bạn đã thay đổi, bạn đang vã mồ hôi, thân thể
                bạn vẫn còn run run, bạn đang nóng cả người. Bây giờ bạn biết rằng
                đó chỉ là cơn ác mộng, giấc mơ, không bản chất, nhưng ngay cả
                việc biết này cũng phải mất thời gian để thâm nhập vào chính cốt lõi

                bản thể bạn. Trong khi đó hiệu quả của giấc mơ không bản chất này
                vẫn sẽ tiếp tục. Sợ là ác mộng.
                     Bạn hỏi tôi, "Sợ được làm bằng gì?" Sợ được làm bằng dốt nát
                về cái ta của riêng người ta. Chỉ có một nỗi sợ; nó biểu lộ theo nhiều
                cách, cả nghìn lẻ một cách có thể là cách biểu lộ, nhưng nỗi sợ về
                cơ bản là một, và đó là điều "Sâu bên trong, mình có thể không hiện
                hữu." Và theo một cách nào đó đúng là bạn không hiện hữu thật.
   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149