Page 146 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 146
những mầu sắc chói sáng kia trong mây, và bạn sẽ sợ nhìn vào nó
bởi vì cái đẹp lớn lao thế nhất định ném bạn vào trong. Cái đẹp lớn
lao thế làm dừng việc suy nghĩ: trong một khoảnh khắc tâm trí trong
kính nể đến mức nó quên mất cách nghĩ, cách cứ vặn vẹo và thêu
dệt. Việc nói bên trong đi tới điểm dừng, điểm đứng lại, và bạn bỗng
nhiên ở trong.
Mọi người sợ âm nhạc vĩ đại, mọi người sợ thân thiết sâu sắc.
Chuyện tình của mọi người chỉ là chuyện lao vào rồi bỏ trốn. Họ
không đi sâu vào lẫn nhau bởi vì đi sâu vào bản thể của nhau, nỗi
sợ có đó - bởi vì cái vũng bản thể của người kia sẽ phản xạ bạn.
Trong cái vũng đó, trong tấm gương đó của bản thể người kia, nếu
bạn không được tìm thấy, nếu tấm gương vẫn còn trống rỗng, nếu
nó không phản xạ gì, thì sao?
Mọi người sợ tình yêu. Họ chỉ giả vờ, họ chỉ chơi trò chơi nhân
danh tình yêu. Họ sợ thiền; thậm chí nhân danh thiền, nhiều nhất họ
cứ làm những cách nghĩ mới. Đó là điều Thiền định Siêu việt của
Maharishi Mahesh Yogi đang là - nó chẳng là thiền cũng không siêu
việt. Nó đơn giản là việc tụng mật chú, và tụng mật chú thì không là
gì ngoài quá trình của ý nghĩ, ý nghĩ tập trung. Nó lại là phương
cách mới, phương cách không thiền. Mọi người đang lặp lại lời cầu
nguyện Ki tô giáo, lời cầu nguyện Mô ha mét giáo, lời cầu nguyện
Hindu giáo, đủ mọi cách để tránh thiền. Đây không phải là thiền, nhớ
lấy. Tâm trí tinh ranh tới mức nhân danh thiền nó đã tạo ra nhiều
hiện tượng giả.
Thiền là khi bạn không làm điều gì cả, khi tâm trí không vận hành
chút nào. Không vận hành đó của tâm trí là thiền - không tụng niệm,
không mật chú, không hình ảnh, không tập trung. Người ta đơn giản
hiện hữu. Trong hiện hữu đó bản ngã biến mất, và cùng bản ngã, cái
bóng của bản ngã cũng biến mất. Cái bóng đó là sợ hãi.
Sợ hãi là một trong những vấn đề quan trọng nhất. Từng người
đều phải trải qua nó và phải đi tới hiểu biết nào đó về nó. Bản ngã
cho bạn nỗi sợ rằng một ngày nào đó bạn có thể phải chết. Bạn cứ
t lừa dối mình rằng cái chết xảy ra chỉ cho người khác, và theo một
cách nào đó bạn cũng đúng: hàng xóm nào đó chết, người quen nào
đó chết, người bạn nào đó chết, vợ bạn chết, mẹ bạn chết - điều đó
bao giờ cũng xảy ra cho ai đó khác, chưa bao giờ cho bạn. Bạn có