Page 148 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 148

Quan toà: "Ông bà có bao nhiêu con?"
                     Vợ: "Ba con."
                     Quan toà: "Sao ông bà không duy trì hôn nhân thêm một năm

                nữa và có thêm đứa con nữa, thế thì ông bà sẽ có bốn đứa. Ông bà
                mỗi người có thể lấy hai đứa và cả hai sẽ được thoả mãn."
                     Chồng: "Ấy à, nhưng giả sử chúng tôi có con sinh đôi thì sao?"
                     Vợ: "Ha! Trông cái máy sinh đôi nhỏ của tôi đây này. Nếu tôi phụ
                thuộc vào ông ấy, tôi đã không có ba đứa này!"
                     Nỗi sợ hoàn toàn bất l c. Nó chưa bao giờ tạo ra bất kì cái gì.
                Nó không thể sáng tạo được; nó không có khả năng đó. Nhưng nó
                có thể phá hu  toàn thể cuộc sống của bạn, nó có thể bao quanh

                bạn  như  bóng  tối,  mây  đen,  nó  có  thể  khai  thác  tất  cả  mọi  năng
                lượng của bạn. Nó sẽ không cho phép bạn đi vào trong bất kì kinh
                nghiệm sâu sắc nào về cái đẹp, thơ ca, tình yêu, vui vẻ, lễ hội, thiền.
                Không, nó sẽ giữ bạn chỉ trên bề mặt bởi vì nó có thể tồn tại chỉ trên
                bề mặt. Nó là gợn sóng trên bề mặt.

                     Đi vào, nhìn vào, và nếu nó trống rỗng, thì sao? Thế thì đó là bản
                tính của chúng ta, thế thì đó là điều chúng ta đang là. Tại sao người
                ta lại phải lo nghĩ về cái trống rỗng? Cái trống rống đẹp như bầu trời
                vậy. Bản thể bên trong của bạn không là gì ngoài bầu trời bên trong.
                Bầu trời là trống rỗng, nhưng chính bầu trời trống rỗng đó ôm giữ tất
                cả, toàn thể s  tồn tại này, mặt trời, mặt trăng, các vì sao, trái đất,
                hành tinh. Chính bầu trời trống rỗng tạo không gian cho tất cả mọi

                thứ đang có. Chính bầu trời trống rỗng là nền cho tất cả mọi thứ tồn
                tại. Mọi thứ tới rồi đi và bầu trời vẫn còn lại như cũ.
                     Theo đích xác cùng cách đó, bạn có bầu trời bên trong; nó cũng
                trống rỗng. Mây tới rồi đi, hành tinh sinh ra rồi biến mất, sao phát
                sinh  rồi  chết,  và  bầu  trời  bên  trong  vẫn  còn  như  cũ,  còn  nguyên,
                không có vết gì, không có sẹo. Chúng ta gọi bầu trời bên trong đó là

                sakshin, nhân chứng - và đó là mục đích toàn thể của thiền.
                     Đi vào trong, tận hưởng bầu trời bên trong đi. Nhớ lấy, bất kì điều
                gì bạn có thể thấy, bạn đều không là nó. Bạn có thể thấy các ý nghĩ,
                thế thì bạn không phải là các ý nghĩ; bạn có thể thấy các tình cảm
                của mình, thế thì bạn không là tình cảm của mình; bạn có thể thấy
                giấc mơ của mình, ham muốn, kí ức, tưởng tượng, phóng chiếu, thế
                thì bạn không phải là chúng. Cứ khử bỏ dần tất cả mọi thứ bạn có

                thể  thấy.  Thế  rồi  một  ngày  nào  đó  khoảnh  khắc  vô  cùng  sẽ  tới,
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153