Page 137 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 137
Đi tìm vô sợ hãi
Các kĩ thuật Thiền và lời đáp cho các câu hỏi
Mọi người đều sợ - phải như vậy thôi. Cuộc sống là tới mức
người ta phải sợ. Và những người trở nên vô sợ hãi, thì việc trở nên
vô sợ hãi không phải bởi vì trở nên bạo dạn đâu - bởi vì người bạo
dạn chỉ kìm nén cái sợ của mình; người đó không th c s vô sợ hãi.
Một người trở nên vô sợ hãi bằng việc chấp nhận nỗi sợ của mình.
Đấy không phải là vấn đề về bạo dạn. Nó đơn giản là việc nhìn vào
trong các s kiện của cuộc sống và nhận ra rằng những nỗi sợ này
là t nhiên. Người ta chấp nhận chúng!
Sợ hãi và mặc cảm có là cùng một điều không?
Sợ hãi và mặc cảm không phải là cùng một điều. Sợ hãi được
chấp nhận trở thành t do; sợ hãi bị phủ nhận, bị bác bỏ, bị lên án,
trở thành mặc cảm. Nếu bạn chấp nhận sợ hãi như một phần của
tình huống...
Nó là một phần của tình huống. Con người là một phần, một
phần rất nhỏ, tí hon, và cái toàn thể là bao la: một giọt sương, một
giọt sương rất nhỏ, và cái toàn thể là cả đại dưng. Run rẩy phát
sinh: "Mình có thể bị mất đi trong cái toàn thể; căn cước mình có thể
bị mất đi." Đó là nỗi sợ về cái chết. Tất cả mọi nỗi sợ đều là sợ chết.
Và sợ chết là sợ về việc triệt tiêu.
Điều t nhiên là con người sợ, run rẩy. Nếu bạn chấp nhận nó,
nếu bạn nói rằng đây là cuộc sống như thế, nếu bạn chấp nhận nó
một cách toàn bộ, run rẩy lập tức dừng lại và sợ hãi - cùng năng
lượng đã trở thành sợ hãi - duỗi ra và trở thành t do. Thế thì bạn
biết rằng ngay cả giọt sương biến mất trong đại dương, nó sẽ có đó.
Th c tế, nó sẽ trở thành toàn thể đại dương. Thế thì cái chết trở
thành niết bàn, thế thì bạn không sợ mất bản thân mình. Thế thì bạn
hiểu câu nói của Jesus: "Nếu ông cứu mạng mình ông sẽ làm mất
nó và nếu ông làm mất nó ông sẽ cứu nó."
Cách duy nhất để vượt ra ngoài cái chết là chấp nhận cái chết.
Thế thì nó biến mất. Cách duy nhất để vô sợ hãi là chấp nhận nỗi
sợ. Thế thì năng lượng được thoát ra và trở thành t do. Nhưng nếu