Page 35 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 35

Con đường của hồn nhiên



                     Vấn đề th c không phải là dũng cảm, vấn đề th c là ở chỗ cái đã

                biết là cái chết, còn cái không biết là cái đang sống. Níu bám vào cái
                đã biết là níu bám vào cái xác. Không cần dũng cảm để vứt bỏ níu
                bám; th c tế cần dũng cảm để cứ níu bám vào cái xác. Bạn chỉ phải
                thấy... Cái quen thuộc với bạn, cái bạn đã từng sống - nó đã cho cái
                gì? Bạn đã đạt tới đâu? Bạn vẫn không trống rỗng sao? Không có
                bất mãn mênh mông, thất vọng sâu sắc và vô nghĩa đó sao? Bằng

                cách nào đó bạn cứ xoay xở, che giấu chân lí và tạo ra dối trá để
                vẫn còn dính líu, tham gia.
                     Đây là vấn đề: thấy với s  sáng tỏ rằng mọi thứ bạn biết đều là
                của quá khứ, nó đã trôi qua rồi. Nó là một phần của bãi tha ma. Bạn
                có muốn sống trong nấm mồ không, hay bạn muốn sống động? Và
                đây không chỉ là vấn đề ngày hôm nay; nó sẽ là cùng vấn đề cho
                ngày mai, và ngày kia nữa. Nó sẽ là cùng vấn đề vào hơi thở cuối

                cùng của bạn.
                     Bất  kì  điều  gì  bạn  biết,  bạn  tích  lu   -  thông  tin,  tri  thức,  kinh
                nghiệm - khoảnh khắc bạn đã thám hiểm xong chúng bạn đều được
                kết thúc với chúng. Bây giờ mang những lời trống rỗng kia, cái tải
                trọng chết kia, là đang nghiền nát cuộc sống của bạn, làm nặng nề

                cuộc sống của bạn, ngăn cản bạn không cho đi vào việc sống, s
                hiện hữu hân hoan - điều đang chờ đợi bạn từng khoảnh khắc.
                     Con người của hiểu biết làm chết đi mọi khoảnh khắc của quá
                khứ và được tái sinh lại cho tương lai. S  hiện diện của người đó
                bao giờ cũng là việc biến đổi, tái sinh và phục sinh. Đấy không phải
                là vấn đề dũng cảm chút nào, đó là điều đầu tiên cần được hiểu. Đó
                là vấn đề về sáng tỏ, về việc rõ ràng cái gì là cái gì.
                     Và  điều  thứ  hai,  bất  kì  khi  nào  th c  s   có  vấn  đề  dũng  cảm,

                không ai có thể trao nó cho bạn được. Nó không phải là cái gì đó có
                thể được đem tặng như món quà. Nó là cái gì đó mà bạn được sinh
                ra cùng với nó, bạn đã không cho phép nó phát triển, bạn đã không
                cho phép nó t  khẳng định mình.
                     HỒN NHIÊN LÀ CẢ DŨNG CẢM VÀ SÁNG TỎ. Không có nhu

                cầu phải dũng cảm nếu bạn hồn nhiên. Cũng không có nhu cầu về
                bất kì s  sáng tỏ nào bởi vì chẳng cái gì có thể thể sáng tỏ hơn,
   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40