Page 9 - Ca Mau dat va nguoi
P. 9

sao  ngủ  đưỢc,  lòng  bà  như có  dòng  nước  xoáy  đang
          chảy  cuộn...

                Sau năm Đồng  Khởi  1960 không bao lâu, đó đây
          nhiều  vùng nông thôn  giải  phóng.  Anh Ba  đưỢc quyết
          định  của  trên  điều  động  về  đơn  vị  chủ  lực  miền,  làm
          đại đội trưởng một đại đội đặc công. Trận tập kích đánh
          vào căn cứ tiểu đoàn dù ngụy ở Long Bình, anh Ba hoàn
          thành xuâ"t sắc nhiệm vụ  và  đã  anh dũng hy  sinh!
                Má Tám hay tin, bà đau đớn như đứt lìa khúc ruột.
          Đâu có  nỗi đau  thương,  mất mát nào  lớn hơn  nỗi  đau
          mất con đôì  với  một bà  mẹ?
                Chị lia là người thấu hiểu nỗi đau đó của má Tám
          hơn  ai  hết.
                Đêm. Giữa lúc đồn bót giặc xung quanh im tiếng
          súng,  máy  bay  cũng  không còn bay  đi  bắn  phá  vu  vơ
          như mọi  khi,  má  Tám  ngồi  thư thả  xới  trầu  bên  ngọn
          đèn dầu. Đầu óc bà  cứ quẩn  quanh,  nghĩ ngỢi.

                -     Phải chi  nó  còn sống...  giờ thế nào tao cũng có
          đứa cháu nội  để bồng!
                Ngước nhìn trời tôi qua khe cửa vách, má Tám tự
          dưng nói một mình mà  như để nói với người  con dâu.
          Miệng  bà  lại  bỏm  bẻm  nhai  trầu.  Ngồi  lặng  đi  một
          lúc,  má  Tám  xoay  người  thòng  hai  chân  xuông  đất.
          Bà  lần  mò  đi  thẳng  tới  cửa  buồng,  một  tay  cầm  đèn
          giơ lên ngắm nghía ảnh Bác, bàn tay kia má sờ sờ vào
          chỗ  bâu  áo trong tâ"m ảnh.


                                                Ký ức rìtng đước  1
   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14