Page 11 - Ca Mau dat va nguoi
P. 11
Đã bao lâu nay, kể từ ngày anh Ba, con trai độc
nhất của má hy sinh, hàng ngày nhìn cảnh con dâu
lam lũ, má Tám không sao yên lòng. Bà càng thương
xót, lo nghĩ nhiều cho cuộc đời của con dâu. Nhưng
khổ thật, đã nhiều lần nghĩ tới má định nói ra điều này
và rồi không nói đưỢc, cứ như có cục gì chặn ngang ở
cổ. Má đâm ra khổ sở, ít nói. Bây giờ thì... bât ngờ
nghe má nói điều này, chị Ba ngại ngùng, lúng túng.
- Má à, má... giọng chị gần như đứt quãng: Đâ"t
nước còn chiến tranh, tạo lập lại cuộc đời nữa để làm
gì. Con chưa nghĩ...
Má Tám:
- Ng le lời má đi con. Có chồng để nó tiếp tục trả
thù cho thằng Ba.
Má Tám lại ngập ngừng, lát sau bà cất tiếng;
- Đời má, không được làm bà nội như ý nguyện,
giờ má muôn xin làm bà ngoại. Con không thương má
sao?
Chị Ba nhìn má. Nước mắt chị như từ đâu trong
cõi lòng trào ra, lăn dài xuống má. Chị cúi mặt bên
mẹ chồng. Tiếng nấc càng sụt sùi. Chợt có tiếng con
bìm bịp kêu rền từ đâu, xa vẳng. Dưới sông nước lớn
đầy.
* *
=1 :
Kỷ ức rừ ng đước 9