Page 12 - Ca Mau dat va nguoi
P. 12
Phía trước sân còn nghe tiếng cười, chạy giỡn
của thằng Thơm, con Thảo. Má Tám ngước mắt nhìn
hai đứa cháu “ngoại”. Mỗi lần má thấy miệng nó cười,
nghe giọng “đả đớt” của nó kêu “bà ại, bà ại”, cơ hồ
má Tám quên mất bao cực nhọc, gian khổ. Hạnh phúc
ấm áp từ đâu len nhẹ vào lòng bà. Rồi má không sao
quên đưỢc cái đêm “tuyên bô"” cho ba má nó. Đêm
đó, nhà trông trước hụt sau, phần vì hoàn cảnh chiến
tranh, giặc bắn phá, nhà bị giặc đô"t cháy đi cháy lại
may lần nên má tổ chức buổi lễ đơn giản nhưng ấm
áp nghĩa tình. Giữa nhà má kê lên mấy tấm ván, phía
trên có trải thêm miếng cao su làm tôn lên vẻ trang
nghiêm của bàn thờ Tổ quôc; đặt giữa bàn thờ là tấm
ảnh chân dung Bác Hồ - tấm ảnh má đã gìn giữ, cất
giấu suô"t thời kỳ cách mạng còn hoạt động bí mật.
Đặt trên bàn thờ có trái cây, bánh mứt. Buổi tuyên bố^
không có đôi đèn như tập tục. Tat cả những thứ có
đưỢc đơn sơ là do bộ đội và bà con lôì xóm thương
tình mỗi người một ít, mang đến.
Buổi lễ chỉ có vậy mà không ngờ vui quá sức.
Bộ đội kéo về đứng đầy sân, chen chút cùng bà con
lôl xóm. Ai nấy đều xúc động khi thây đứa “con trai”
mới của má Tám giờ đây chẳng phải ai xa lạ ngoài Ba
Sơn, một cán bộ từng “nằm vùng” hoạt động bí mật
chung với anh Ba, con trai của má ngày nào!
Đốt thêm nén nhang cắm lên bàn thờ Tổ quốc, má
Tám day mặt ra trước mọi người. Giọng má run run;
10 Phan Anh Tuấn