Page 64 - Khéo Ăn Nói Sẽ Có Được Thiên Hạ
P. 64

nói khoa trương của đối phương, nói những điều vô lí hơn như thế để
           phản đối quan điểm của người đó, khiến họ “Nhấc đá tự ghè vào chân
           mình”.



                 Một hôm, một vị quan của nước nọ cứ đi đi lại lại trong vườn
           hoa, không ngừng thở vắn than dài. Cháu trai của ông ta thấy vậy bèn
           hỏi: “Ông ơi, ông gặp chuyện gì khó khăn phải không?”. Người ông
           trả lời: “Cháu à, không biết quốc vương nghe lời ai xúi giục mà đòi ăn

           trứng gà trống, lệnh cho tất cả các quan đi tìm, nếu không tìm được sẽ
           bị phạt.”


                 Người cháu nghe xong chớp mắt và nói: “Ông ơi, ông đừng lo,

           cháu có cách, ngày mai cháu sẽ lên triều thay ông.”


                 Ngày hôm sau, đúng là cậu bé lên triều thay ông thật, cậu đi thẳng
           vào cung điện, lễ phép chào quốc vương. Quốc vương không vui nói:

           “Trẻ con đến chốn này làm gì, ông nội của ngươi đâu?” Cậu bé trả lời:
           “Thưa bệ hạ, hôm nay ông nội không thể đến đây, ông đang chuẩn bị
           sinh con ở nhà nên bảo cháu lên triều thay ông.”



                 Quốc vương nghe xong liền bật cười: “Thằng nhóc này, ngươi
           đang nói gì vậy, đàn ông làm sao mà sinh được em bé?”


                 Đứa trẻ tiếp lời: “Bệ hạ đã biết đàn ông không thể sinh con, vậy

           tại sao gà trống lại có thể đẻ trứng?”


                 Yêu cầu mà quốc vương nêu ra đã rất vô lí, nhưng câu chuyện mà
           cậu bé kể còn vô lí hơn, ngay cả quốc vương cũng không tin được, cậu

           bé đã lấy chính câu chuyện để hỏi lại quốc vương khiến quốc vương
           không còn điều gì để nói.


                 Một lần, một đài truyền hình của Anh tiến hành phỏng vấn nhà

           văn trẻ đương đại Trung Quốc – Lương Hiểu Thanh, cuộc phỏng vấn
           được truyền hình trực tiếp. Phóng viên người Anh đột nhiên ngừng
           máy quay, sau đó nói với Lương Hiểu Thanh: “Câu hỏi tiếp theo, hi
           vọng cô sẽ dùng từ Có hoặc Không khi trả lời, được không?” Lương

           Hiểu Thanh không biết đó là một cái bẫy nên đồng ý ngay. Không ngờ
           người phóng viên đó vỗ tay cái đét một tiếng rồi đưa micro lên hỏi:
           “Nếu không có đại cách mạng văn hóa, sẽ không thể có được thế hệ
           nhà văn trẻ như các cô, vậy theo quan điểm của cô, đại cách mạng văn

           hóa có phải là việc tốt hay không?” Nói xong, phóng viên lập tức đưa
   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69