Page 89 - LSDB Tp. Cam Pha (1930 - 2025)
P. 89
Thấy vậy, tên đại lý Cẩm Phả đã vội vã báo cáo lên Công sứ
Quảng Yên và Thống sứ Bắc Kỳ: “Tôi xin hân hạnh báo cáo để
ông rõ là việc tăng lương tối thiểu 26 xu một ngày đã làm dịu tình
hình, tiên đoán là công nhân sẽ tiếp tục làm việc ngày mai”.
Được tin một số công nhân mắc mưu địch đi làm, Ban lãnh đạo
cuộc bãi công đã kịp thời tuyên truyền, giải thích cho quần chúng
hiểu rõ thủ đoạn nham hiểm của kẻ thù, quyết tâm giữ vững yêu
sách đấu tranh, phải tăng lương tối thiểu lên 30 xu một ngày mới
chịu đi làm.
Bước sang ngày thứ 5, một khó khăn lớn đã đến với công nhân:
hầu hết thợ mỏ lâm vào tình trạng hết gạo, thực phẩm và tiền.
Trước tình hình bất lợi của thợ mỏ, bọn thực dân một mặt ra
lệnh đóng cửa các cửa hàng bán gạo, hòng triệt “dạ dày” của cuộc
đấu tranh. Mặt khác, chúng đánh đòn tâm lý tuyên bố đồng ý
tăng lương cho thợ mỏ lên 27 xu một ngày. Theo nhận định của
chúng: “Nguồn sống của công nhân đình công đều cạn, số tiền mà
công ty ứng trước cho công nhân chỉ đủ nuôi sống họ trong một
hai ngày nữa là cùng” . Công nhân mỏ không thể duy trì được
(1)
bãi công lâu hơn nữa và buộc phải đi làm.
Đây là sự thử thách lớn và cũng là dịp để Ban lãnh đạo cuộc
bãi công thể hiện sự nhạy cảm chính trị, tài ứng phó của mình.
Đồng thời cũng là sự kiểm nghiệm ý chí đấu tranh, sự giác ngộ
dân tộc, giác ngộ giai cấp của công nhân mỏ.
Không hề nao núng trước những khó khăn và thủ đoạn nham
hiểm của kẻ thù, Ban lãnh đạo bãi công đã tổ chức đi tuyên truyền,
vận động các chủ hiệu mở cửa hàng bán gạo chịu cho công nhân.
Đồng bào các dân tộc, bà con ngư dân tìm cách vận chuyển lương
thực - thực phẩm giúp thợ mỏ giữ vững cuộc đấu tranh.
Số người đấu tranh rất đông, tiếp tế không xuể, lương thực -
thực phẩm cạn dần. Nhưng với quyết tâm sắt đá của mình, thợ
mỏ đã tập trung số lương thực còn lại nấu ăn chung ngay trước
nhà tên chủ mỏ Cẩm Phả để đấu tranh. “Họ đã tỏ rõ tình đoàn kết
(1) Điện số 150c ngày 18/11/1936 của Đại lý Mô Cẩm Phả.
88

