Page 259 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 259

bức tường trước khi tin tức về sự có mặt của anh được truyền đi trong các
                 loài hoang thú sống ở đó. Thế rồi từ con két này tới con két khác vang lên

                 lời báo động. Có tiếng di động nhốn nháo lao xao bên dưới những cành lá

                 của lùm dương xỉ. Một bầy quạ vừa bay vụt lên trời vừa kêu ỏm tỏi. Rồi tất
                 cả yên lắng lại. John liếc nhìn quanh. Anh chưa bao giờ cảm thấy lẻ loi như

                 thế trong đời. Chưa bao giờ, ngay cả trong những giấc mơ, anh tới một nơi

                 xa lạ đối với anh như thế này. Những ngọn đồi và lũng nhỏ phủ đầy cây
                 mao địa hoàng và dương xỉ hiện lên xanh ngắt ở những nơi ánh mặt trời rọi

                 xuyên qua những tàng cây lớn của khu rừng. Ngoài ra, những tàng cây rất
                 rậm rạp đến nỗi phần lớn những chỗ bên dưới bóng cây chỉ sáng lờ mờ một

                 màu ngọc lục bảo. Và một sự im lặng sâu thẳm ngự trị nơi này.

                    John tiếp tục bước đi trong một lúc, mắt mở to. Khi xa khi gần, anh nghe

                 thấy tiếng những con chim giẻ cùi hót gọi nhau, và tiếng những con chim

                 cu xanh phành phạch vỗ cánh bay ra khỏi tàng lá. Thỉnh thoảng, tiếng gõ
                 của một con chim gõ kiến, hoặc tiếng kêu của nó vang lên trong im lặng.

                 Có một lần anh đi dọc theo rìa một trảng cỏ và vừa kịp nhìn thấy một đàn
                 nai đang chạy phía trước anh ở một quãng cách trong tầm mắt. Chúng lặng

                 lẽ phi nhanh qua trảng cỏ rồi khuất sau rặng cây. John vẫn tiếp tục bước

                 đều, lâu lâu hỉnh mũi lên để đánh hơi bầu không khí; vì năng khiếu thợ câu
                 của anh đã báo hiệu rằng nước đang ở gần đây.


                    Cuối  cùng,  anh  tới  một  cái  dốc  nhỏ  cao  ngang  hông  người  mọc  đầy
                 những lùm dương xỉ thơm dìu dịu, và ở đỉnh dốc anh thấy mình đang nhìn

                 xuống mặt nước của một dòng suối lớn chảy êm đềm giữa đôi bờ rêu phủ

                 trong cái thung lũng bên dưới chân anh. “Aha!” John reo to. Tiếng reo của
                 anh vang vọng trong bầu không khí một cách kỳ lạ đến nỗi anh ngưng phắt

                 lại và nhìn chăm chú quanh mình như thể có ai đó đang nói. Nhưng chẳng

                 có dấu hiệu nào của con người, chim hay thú. Tất cả lại lặng im. Thế là anh
                 thận trọng tìm đường đi xuống dòng suối và bắt đầu câu.


                    Trong  khoảng  hơn  một  giờ  anh  không  câu  được  gì  cả.  Ở  bờ  bên  kia
                 những hàng cây mọc dầy hơn, còn dòng nước thì sâu, tối và chảy chậm.

                 Tuy nhiên, dù không nhìn thấy con cá nào, thâm tâm anh vẫn biết rằng con





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263   264