Page 261 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 261

đá đang chọc thẳng lên bầu trời bên trên. Và hình ảnh ngôi nhà đã khiến
                 cho tim anh đập nhanh hơn. Anh sợ. Ở mé ngoài bức tường bên tay phải

                 hiện ra những mái nhà bằng đá của một tòa nhà thấp hơn, và những cây ăn

                 quả thân xanh mốc rêu đã rụng sạch lá. Trên mái ngói có hàng đàn quạ đen
                 và quạ đầu xám đi đi lại lại, tiếng kêu thét chuyện gẫu chói tai của chúng

                 nổi lên trên tiếng chảy rì rào của dòng nước. Lúc này, ngay bên dưới chân

                 anh, dòng suối thu hẹp lại để luồn vào bên dưới một vòm đá thấp trên bức
                 tường và sự im lặng âm u bên trong nó. Trong đầu John hiện ra ngay hai ý

                 nghĩ khi anh nhìn lên ngôi nhà đơn độc lạ lùng này. Một là nó phải bị ếm
                 bùa, và hai là ngoại trừ những con chim và lũ cá trong dòng suối, ngôi nhà

                 đã bị bỏ hoang và trống rỗng. Anh đặt chiếc cần câu lên bờ suối xanh rêu

                 rồi len lén đi từ thân cây này sang thân cây khác để tới gần và nhìn rõ hơn,
                 quyết định rằng nếu có thời gian anh sẽ đi vòng quanh hết khu vườn có

                 tường bao nằm ở mé bên kia của ngôi nhà mà anh có thể nhìn thấy, nhưng
                 sẽ  không  mạo  hiểm  bước  vào.  Bầu  không  khí  lặng  im  một  cách  khác

                 thường trong ánh nắng rơi lỗ chỗ, và John quyết định nghỉ ngơi một lát

                 trước khi mạo hiểm đi xa hơn. Ngồi xuống bên dưới một gốc cây, anh mở
                 cái khăn tay ra và nhìn thấy trong đó không chỉ có khoanh bánh mì và pho

                 mát mà anh đã gói, mà còn có cả một khoanh xúc xích to và vài quả táo mà

                 mẹ anh đã thêm vào sau đó. Anh thấy đói lạ lùng, và vừa cảnh giác nhìn lên
                 hai cánh cửa sổ từ tàng lá trên đầu, anh vừa tiếp tục nhai chóp chép. Khi

                 anh đang ăn, những con quạ đầu xám, với đôi cánh đen óng lên như bạc

                 dưới ánh nắng, vẫn tiếp tục kêu om xòm, còn lũ cá vẫn lặng lẽ phóng lên từ
                 lòng nước rồi rơi trở xuống, đôi mắt của chúng đờ đẫn nhìn anh khi ra khỏi

                 mặt nước, và dòng nước tiếp tục chảy nhanh vào con đường hầm âm u bên
                 dưới những bức tường của ngôi nhà.


                    Nhưng lúc này, khi lắng nghe và quan sát, John tưởng tượng rằng những
                 âm thanh này quyện vào nhau thành một bản đồng ca êm dịu của ban mai,

                 và anh thoáng nghe mơ hồ một giọng hát ở phía xa – một giọng hát ngọt

                 ngào. Nhưng anh biết rất rõ tiếng nước chảy có thể lừa dối đôi tai một cách
                 lạ  thường.  Đôi  lúc,  khi  người  ta  lắng  nghe  nó,  nó  sẽ  kêu  vang  như  thể







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   256   257   258   259   260   261   262   263   264   265   266