Page 263 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 263

nhăng mọc gần sát mấy bức tường, anh vẫn không tìm ra một cánh cửa ra
                 vào, cửa sổ, hay thậm chí một khe hở trên tường để nhìn vào – ít ra là ở

                 phía này của ngôi nhà. Cuối cùng anh quay lại bờ suối nơi anh đã để lại

                 chiếc cần câu, nóng bức, mệt nhoài và khát nước.

                    Trong lúc anh đang quỳ gối để uống nước bên bờ suối, giọng hát đã im

                 bặt một lúc bắt đầu cất lên trở lại, buồn bã nhưng ngọt ngào. Cách gương
                 mặt đang cúi xuống của anh không tới một cánh tay, một con cá lớn phóng

                 lên khỏi mặt nước, cái đuôi nó gần như gập đôi lại, đôi mắt lồi của nó dán

                 vào  anh,  và  qua  cái  mõm  lởm  chởm  răng  nó  kêu  lên,  “A-whoof!  Oo-
                 ougoolkawott!” Đối với John, ít nhất đó là những gì mà nó nói ra. Sau khi

                 chuyển xong thông điệp, nó rơi trở lại vào lòng nước tối và biến mất trong
                 một xoáy nước. Giật mình vì tiếng động đột ngột này, John nhanh chóng lùi

                 người về phía sau, và cử động này làm một hòn đá xanh rêu lớn bị bật ra

                 khỏi bờ suối. Nó lăn lóc cóc trên bờ dốc rồi rơi tõm xuống suối. Thế là
                 tiếng hát im bặt ngay lập tức. John liếc mắt về phía sau tới bức tường cao

                 và hai cánh cửa sổ trống. Từ sự im lặng một lần nữa đang buông xuống
                 giữa trưa, anh nghe thấy tiếng rúc buồn thảm của một con chim cú, và một

                 cơn ớn lạnh chạy dọc khắp người anh. Anh đứng lên, vớ lấy chiếc cần câu

                 và giỏ đựng cá, vội vã gói phần còn sót của bữa ăn trưa vào chiếc khăn tay
                 và ngay lập tức lên đường trở về nhà. Anh không hề quay nhìn lại lần nào

                 cho tới khi ngôi nhà đã khuất khỏi tầm nhìn. Lúc này cơn sợ hãi tan đi và

                 anh bắt đầu thật sự cảm thấy hổ thẹn.

                    Vì lúc này anh bắt gặp một nhánh khác của dòng suối, anh quyết định dù

                 có mất bao lâu cũng sẽ câu ở đó cho tới khi bắt được một thứ gì đó – dù là
                 một con cá gai – để không làm mẹ anh thất vọng về bữa ăn tối mà bà mong

                 mỏi.

                    Con cá nhỏ tẩm tủy lợn mà anh dùng làm mồi trên lưỡi câu đã khô. Dù

                 sao thì anh cũng quăng nó vào dòng suối, và gần như ngay trước lúc cái

                 phao chạm vào mặt nước một đợt sóng lăn tăn cuộn tới từ mé bờ bên kia,
                 và một con cá chó tham ăn màu xám bạc, dài ít nhất sáu tấc, đã ngay lập

                 tức đớp mồi và mắc câu. John gần như không tin vào mắt của mình. Như





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267   268