Page 262 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 262

những  cái  trống  và  đàn  dây  đang  rung  lên  những  giai  điệu  sâu  xa  của
                 chúng; đôi lúc, như thể có những ngón tay đang khảy lên những sợi dây của

                 một chiếc hạc cầm, hay tiếng kêu than của những cái miệng vô hình. John

                 ngừng ăn để lắng nghe một cách chăm chú hơn.

                    Chẳng bao lâu sau, anh không còn nghi ngờ gì nữa rằng đây không chỉ là

                 tiếng nước reo, mà là tiếng hát của con người, và cách không xa lắm. Nó
                 vẳng đến như thể từ bên trong những bức tường của ngôi nhà, nhưng anh

                 không thể nhận ra bất kỳ một từ nào của bài ca. Nó lướt từ nốt nhạc này

                 sang nốt nhạc khác như một con chim chưa biết tên nào đó đang buồn bã
                 hót trong những cơn gió lạnh đầu tiên của tháng Tư sau chuyến du hành

                 trên biển của nó từ châu Phi sang bờ biển Anh Quốc; và dù anh không hiểu,
                 gương mặt của anh trong lúc lắng nghe nhăn nhúm lại như thể anh đã trở

                 lại làm một đứa bé và đang sắp sửa khóc òa lên.

                    Anh từng nghe kể về những mỹ nhân ngư tàn nhẫn, về những hải tinh

                 ngao du lang thang trên biển cả, về việc họ hát ca như thế nào giữa những

                 hòn đảo đá, hoặc nằm dài bên bờ đại dương trên những hòn đảo tràn ánh
                 nắng. Nơi những con cá biển khổng lồ tung tăng nô giỡn trong lòng nước

                 mặn.  Nơi  những  con  cá  heo  phóng  qua  những  lượn  sóng  trong  veo  như
                 gương, xanh thẳm như đá quý. Cả mẹ anh cũng đã kể cho anh nghe hồi anh

                 còn bé – hồi đó, như Simon Đơn giản           [39] , anh đã khởi sự câu cá trong cái

                 xô đựng nước của bà! – về những mối hiểm nguy khi lắng nghe những âm
                 thanh đó; ngay cả những người thủy thủ cũng phải dùng sáp ong nút chặt

                 đôi tai của họ lại để không bị tiếng nhạc này quyến rũ tới những hòn đảo

                 của loài mỹ nhân ngư và không bao giờ quay về quê nhà được nữa. Nhưng
                 dù John vẫn nhớ tới lời cảnh báo này, anh tiếp tục lắng nghe, và trong anh

                 tràn ngập một niềm khát khao mãnh liệt được khám phá xem người ca sĩ bí

                 ẩn này là ai, và nàng ta đang trốn ở đâu. Có lẽ anh sẽ nhìn trộm, anh nghĩ
                 thầm, qua một tấm rèm hay vết nứt nào đó trên những bức tường tăm tối và

                 sẽ không bị nhìn thấy.

                    Nhưng dù anh đã lẻn vào, lúc trong bóng râm, lúc dưới ánh mặt trời, qua

                 những bụi mâm xôi và thạch nam rậm rạp, qua những bụi dương xỉ và bụi





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   257   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267