Page 268 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 268

Nói tới đây anh nhìn đi nơi khác, e rằng có thể anh đã làm tổn thương
                 nàng. Đồng thời ngay lúc ấy anh chợt nghĩ tới chiếc chìa khóa mà nếu anh

                 không suýt bị nghẹn thở, có thể mẹ anh đã nuốt nó vào bụng vì tưởng lầm

                 đó là cá. Anh móc nó ra khỏi túi quần và đưa nó về hướng cửa sổ, để ánh
                 sáng có thể soi vào nó. Khi nhìn thấy nó, dường như có một cảm giác gì đó

                 trộn lẫn giữa nỗi đau và sự vui mừng tràn ngập trong lòng cô gái tội nghiệp

                 có cái đuôi cá, bởi lẽ nàng giấu gương mặt mình sau những ngón tay và
                 khóc òa lên.


                    Điều này chẳng giúp ích gì mấy cho anh chàng John khốn khổ. Với cung
                 cách biếng nhác và tình yêu đối với thú vui câu cá của mình, đôi khi anh là

                 một của nợ đáng buồn đối với mẹ anh. Nhưng dù có vóc người bé nhỏ, bà
                 lại dũng cảm như một con sư tử, và nếu có bao giờ bà rơi lệ, thì bà chỉ thầm

                 lặng khóc. Có lẽ đây là một điều đáng tiếc, vì nếu John từng nhìn thấy mẹ

                 anh khóc, có thể anh sẽ biết phải làm gì vào lúc này. Tất cả những gì anh
                 thật sự làm là tỏ ra rầu rĩ và đưa mắt sang nơi khác. Và khi chúng chậm

                 chạp lướt một vòng qua những bức tường trống trải, anh nhận ra một cái gì
                 đó giống như một khe hở của một cánh cửa nhỏ trên tường và bên cạnh nó

                 là một lỗ khóa tí hon. Điều duy nhất trên đời mà anh ao ước lúc này là an ủi

                 cô gái có cái đuôi cá này, là khuyên nhủ nàng lau khô nước mắt và mỉm
                 cười với anh. Nhưng vì không nghĩ ra được lời nào có thể giúp ích cho

                 nàng, anh nhón chân đi tới xem xét bức tường kỹ càng hơn. Anh đọc thấy

                 trên mặt đá bên trên ổ khóa có khắc mấy chữ H.A.N.G! John không hiểu
                 chúng có ý nghĩa gì, ngoại trừ việc một cái hang là một cái gì đó lõm sâu và

                 thường là trống rỗng. Tuy nhiên, vì ở đây có một cái lỗ khóa và John có

                 một chiếc chìa khóa, anh bất giác đút chiếc chìa vào ổ khóa với những ngón
                 tay lóng ngóng để xem nó có vừa không. Và lạ thay, có một tiếng kêu lách

                 tách. Anh giật mạnh, kéo phiến đá ra khỏi những bản lề bằng sắt của nó, và
                 nhìn vào bên trong.


                    Anh không biết mình mong đợi sẽ bắt gặp cái gì. Tất cả những gì thật sự
                 có trong ngăn tủ bằng đá ấy là một cái lọ nhỏ màu xanh lá, bên cạnh nó là

                 một mảnh nhỏ trông như một mảnh da dê, nhưng thật ra là da khỉ. John






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   263   264   265   266   267   268   269   270   271   272   273