Page 190 - Cuốn 70 năm (c)
P. 190
phố Lương Văn Can (Hà Nội) có tới hơn 10 hiệu may áo dài
mang tên “Trạch” để nhớ về miền quê trũng lầy, xa kinh kỳ,
đi lại khó khăn nhưng có nhiều thợ may tài hoa.
Tà áo dài thướt tha, duyên dáng đã trở thành nét đẹp
mang đậm bản sắc văn hóa Việt Nam. Văn hóa kinh đô
nghìn năm văn hiến đã tạo ra nếp sống hào hoa thanh lịch,
luôn luôn vươn tới cái đẹp, cái sang trọng, trong đó có phần
đóng góp của người thợ tài hoa, tinh tế xuất thân từ làng nghề
may áo dài truyền thống Trạch Xá.
2. Nghề làm Bún xã Liên Bạt
Xã Liên Bạt nổi tiếng với nghề làm bún, được giữ gìn và
ngày càng phát triển. Năm 2008, làng nghề làm bún ở các
thôn Bặt Chùa, Bặt Trung và Bặt Ngõ được Ủy ban nhân
dân thành phố Hà Nội công nhận làng nghề truyền thống.
Bún Bặt có sợi trắng, sóng, ăn mềm và thơm. Sợi bún to
hay nhỏ tùy thuộc vào lỗ khuôn vặn. Loại bún sợi nhỏ, người
làng Bặt gọi là bún ăn khô để ăn ngay, thường hay ăn kèm
với chả hay chấm nước mắm. Loại bún sợi to, thường gọi là
bún bông dùng ăn kèm với nước chan như nước riêu cua,
nước xáo... Cái tên “Bặt Bún” này xuất hiện gắn liền với
truyền thống cả làng “Bặt” (Liên Bạt) làm bún. Theo các cụ
cao tuổi trong làng, cụ Tổ nghề bún Bặt bị thất danh, nhưng
cứ vào ngày 20 tháng Tám (âm lịch) hằng năm, người dân
trong làng lại tổ chức ngày giỗ Thánh sư nghề bún. Vào hôm
đó, những người con làng Bặt làm bún ở các nơi xa đều tìm
về chốn quê cha, đất tổ để bày tỏ lòng thành kính trước đức
tiên sư đã dạy dân nghề độc đáo này.
Ngày xưa, vùng đất Ứng Hòa là đồng chiêm trũng, rất
sẵn cua, nên người làng Bặt Bún khi đem bún đi bán hoặc
đổi gạo ở các làng quê khác thường kèm theo món riêu cua.
Bún bông chan với riêu cua có vị chua của mẻ (hoặc bỗng
190