Page 203 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 203
60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM LÊ TRÚC KHANH
Mười tám năm (2003-2021) kể từ
ngày Hùng vĩnh viễn ra đi. Khi tìm lại
những bản thảo thơ cũ, những bản
viết tay của bằng hữu khắp nơi trước
năm 1975, chợt nghe nao nao nỗi niềm
thương nhớ. Mấy hôm trước, liên lạc
được với chị Nguyễn Thị Hạnh - hiền
nội của Lê Vũ Hùng- hiện đang sống ở
Sài Gòn, nhắc lại những điều đáng nhớ
về một người đã mất. Hùng để lại cho
bạn bè, đồng nghiệp bao nhiêu niềm
thương tiếc, đã đóng góp trọn vẹn cuộc
đời cho ngành giáo dục. Nhưng có một
điều Hùng chưa làm được, là muốn in
riêng cho mình một tập thơ do chính Hùng đã chọn tựa đề lúc sinh thời
là “Dòng sông- nỗi nhớ”. Nghe câu chuyện đó, lòng tôi cứ ray rứt băn
khoăn. Đó là dòng Mỹ Xuyên chảy về Bãi Xàu thơ ấu, hay đó là con rạch
Trà Niềng quê nội của Lê Vũ Hùng, nơi tự hào là vùng đất trù phú của
Cần Thơ qua lời nhắn gởi: “Thương em thì cho bạc cho tiền... Đừng cho
lúa gạo xóm giềng cười chê”?
Hùng nằm lại vĩnh viễn ở Sài Gòn và mười tám năm qua, thân xác
chắc đã trộn lẫn vào miền đất Gia Định- Đồng Nai. Tôi vẫn tin rằng chút
bụi cát vô tri đã hòa trong nguồn mạch phù sa, từ Trấn Biên xuôi dòng
Lộc Dã định hướng phương Nam để trở về quê mẹ. Nhà thơ “Khuôn mặt
học trò” đó như vẫn còn hiện diện đâu đây, vẫn vẹn nguyên nét chơn
chất, thực thà, vẫn tấm lòng hào sảng với bạn bè và vẫn không bao giờ
nguôi nỗi nhớ một dòng sông...
Tháng 10/2021
• Ảnh trong bài được cung cấp bởi chị Nguyễn Thị Hạnh- hiền nội của nhà thơ Lê Vũ Hùng.
206