Page 301 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 301
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
thơ anh một bóng dáng cổ phong, man mác nhẹ nhàng như một hơi thở
hắt hiu giữa trưa hè… Bạn có lúc nào, nằm vắt võng giữa hai bụi tre
làng, thấp thoáng bóng đình cổ xưa với tượng thần nhà quê, một gốc đa
già buông thõng chùm rễ mục giữa làn truy phong? Nhiều lúc, giữa tâm
cảnh đó, động lòng xao xuyến, mà không giấc mơ tuyệt diệu nào dàn trải
được, cho long lanh ngữ điệu. Nhà thơ Kiên Giang, trước 1975, có viết
giới thiệu Lê Trúc Khanh trên trang 3 của tờ nhật báo, chiếm 1/4 trang,
trang trọng hết lời chúc tụng và giới thiệu nhà thơ trẻ như một thành
công trên Thơ, lẫn tài năng trong điều hành hoạt động văn nghệ.
Thời gian cứ lần lượt trôi đi, bao nhiêu ngày tháng cứ làm tâm huyết
hoá đá. Sự trở lại, mong ước như ngày cầm bút đủ thần khí như cầm
gươm xa xưa, có lẽ phải lụi tàn theo gió bụi. Tất cả chỉ là ảo ảnh, xoá
nhoà trong bốn chiều không gian. Nếu không có Thơ, không tác phẩm
nghệ thuật khác, để chiêm nghiệm hồi sinh quá khứ, tạo phóng tương
lai thì vũ trụ như một huyệt mộ, tử sinh như một trò chơi, có cần gì để
đến, có lạ gì phải đi. “Chút tình quê gởi trong chiều tàn phai” mà Lê Trúc
Khanh bộc bạch, chẳng khác nào gửi gắm cho tri kỷ, tất cả tấm lòng chất
phác, đầy cây trái phì nhiêu đồng bằng, cần trưng bày trân trọng trên
vùng cố thổ, cho yên lòng chút nắng hoàng hôn rụng xuống…
07-08-08
Ngô Nguyên Nghiễm
305