Page 51 - LSDB xa Xuan Thanh
P. 51
khôi phục kinh tế trên quy mô lớn và thu được nhiều thành
quả tốt đẹp. Đồng ruộng hoang hóa được khai thác, hệ thống
thủy lợi hư hỏng được xây dựng và tu bổ lại. Xóm làng trở
lại cuộc sống thanh bình, nhiều năm được mùa to, đời sống
nhân dân tương đối ổn định. Nhưng cảnh “Cơm nguội đầy nồi
trẻ chẳng buồn ăn” diễn ra không được bao lâu thì triều Lê
sau một thời gian nắm chính quyền, khuynh hướng chuyên
quyền độc đoán ngày càng phát triển và cũng theo vết xe đổ
các vương triều trước đó trở nên thoái hóa. Bản thân nhà vua
được thần thánh hóa là “con trời” (Thiên tử), nhà vua không
những cai quản muôn dân mà còn có quyền thưởng phạt cả
thần thánh nữa. Triều đình nhà Lê, cả bộ máy cai trị từ
trung ương đến làng xã ngày càng mục nát. Đời sống nhân
dân chìm đắm trong cảnh tối tăm, cơ cực.
Về ruộng đất, chế độ quân điền của nhà Lê được ban hành
lần đầu tiên vào năm 1429, quy định tất cả mọi người dân
trong xã đều được chia ruộng, nhưng không phải chia bình
quân mà tùy theo phẩm hàm, chức tước và thứ bậc trong xã
hội. Thời gian quân cấp là 6 năm một lần. Đến đời Gia Long
năm 1804, thời gian chia ruộng rút xuống còn 3 năm, đối
tượng chia ruộng trước hết nhằm ưu đãi quan lại và quân
lính, người nông dân chỉ được chia một phần ruộng đất nhỏ
và xấu nhất. Xuân Thành trước Cách mạng Tháng Tám năm
1945, số ruộng công được chia mỗi suất đinh (nữ không được
chia ruộng) ở mỗi làng cũng khác nhau: Văn Phú 1 mẫu 4
sào, Liêu Thượng 5 sào, Đông An 4 sào, Hạ Miêu 2 sào 7
miếng, Phong Miêu 2 sào 4 miếng, Cát Xuyên 4 sào. Chính
quyền thời Lê miễn thuế ruộng tư và ban hành nhiều điều
luật nhằm hợp pháp hóa việc chiếm đoạt ruộng đất của giai
cấp địa chủ.
50