Page 40 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 40
Cái áo kaki bạc mầu nức mùi ẩm ướt, cái nạng bóng lộn để một bên,
hai tay lòng khòng ôm xiết cái đầu gối chỉ còn trơ lại cục thịt đen xì
bằng qủa trứng. Miệng làu bàu như ru ai ngủ. Khuân mặt hằn lên nét
phong trần tục lụy, nửa như bi thiết nửa như chán chường. Hàm râu
lớm chớm điểm bạc giấu kín cái miệng thâm xì khói thuốc trễ xuống
một bên quái gỡ. Hơi hướm thần đói thần chết hiện lên rõ mồn một ở
cái má hóp và đôi mắt sâu hoắm thất thần vì mất ngủ. Vết sẹo lên
nước bóng loáng chia khuân mặt ra làm đôi nửa thú nửa ngưòi. Lạ
lùng ám ảnh nhất vẫn là đôi mắt, cứ mỗi cái chớp là ánh lên niềm uất
hận nhiễu nhương.
Thượng ngồi trên đống gỗ quanh nhà đã lâu lắm rồi, có lẽ từ lúc mặt
trời mới ló khỏi con dốc và những chiếc xe ben bắt đầu cuộc thu gom
củi chất ven đường. Bây giờ thì nắng đã phả vào mặt hơi nóng dữ dội,
mướt mồ hôi. Hắn dựa lưng vào hàng rào tre nứa cao 3 mét vót nhọn
ghép lại bằng những sợi song mây to cỡ ngón tay vững chắc để chống
cọp, chống heo rừng.
Phía đám đậu, Hương vừa hái đậu vừa cười ngặt nghẽo với Tấn, tóc
cuồn cuộn hất về một bên. Người đàn bà rừng rực nữ tính với hai cặp
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 40