Page 42 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 42
bầu trời đêm mà hắn lại không biết bơi. Rồi cả những cặp vú thiếu nữ
đưa qua đưa lại sau những tấm khăn lộng gío ngoài đồng trống. Tỉnh
giấc, Thượng đau dần khắp người, ói ra mật đỏ mật xanh, tưởng
không còn dậy được.
Chiều nay cũng giống như những buổi chiều khác, Tấn lại đưa Hương
ra suối tắm, lây cớ sưu tập bướm và bầy cuộc truy hoan ở đó cho đến
tối. Nằm trong nhà, nhìn qua cửa sổ, Thượng thấy hai đứa nắm tay
nhau, mất hút bên kia con dốc, khơi mào cho trí tưởng tượng phong
phú của cả những kẻ u mê nhất. Nụ cười cay đắng , đầy ác ý nở trên
môi Thượng.
Chắc chắn hai người đã đi xa, Thượng mới khăn gói lên đường. Cái
xẻng cá nhân, mấy sợi lạt phơi khô để buộc. Cái rựa sắc cạnh. Hắn đi
chầm chậm đến chân dốc, giấu cái nạng ở đám cỏ rồi tìm cách leo
ngược lên sườn đồi. Thượng đi gần như bò, bấu chặt lấy những gốc
cây còn sót lại trên mặt đất. Bằng một cố gắng phi thường cộng thêm
lòng căm thù hừng hực, hắn đã leo lên được đỉnh dốc. Lần đầu tiên
Thượng lên tới đỉnh dốc từ ngày đến đây định cư. Hắn quên cả bàn
tay bê bết máu, mê man quan sát hết vùng dân cư thưa thớt chiếm một
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 42