Page 41 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 41
vú căng phồng đong đưa cám dỗ. Hương là vợ Thượng, còn Tấn là
con ông chú lên đây phụ việc.
Nhìn hai người đuổi nhau dọc nương rẫy, lòng Thượng sục sôi cay
đắng.
Cũng do lỗi ở Thượng không biết lượng sức mình, đã lấy phải người
vợ có máu dâm loạn. Ngày đưa Hương lên đây, Thượng tưởng đã trốn
được cái bi lụy của phố thị, nhưng hắn đã lầm. Tấn đã thay thế ngay
bọn đàn ông thành phố. Thượng đã chết hẳn trong lòng người vợ ngay
lúc đầu tiên gặp Tấn. Đối diện hai người đàn ông, một sự so sánh
bệnh hoạn nhưng hoàn toàn công bằng loé lên trong đầu Hương và ở
lại đó vĩnh viễn, không có cách nào dứt ra được.
Thượng lấy mớ rau ném vào chuồng heo. Những con heo mọi đen
tuyền háu ăn là bạn bè chí cốt duy nhất của hắn ở nơi heo hút này.
Mấy ngày nay, trong lòng Thượng bỗng nổi lên một nỗi khao khát kỳ
lạ, một ý nghĩ độc hiểm thiêu cháy ruột gan. Cứ nhắm mắt là ý nghĩ
ấy lại hiện đến, thôi thúc mãnh liệt. Các cơn mộng dữ lần lượt theo
sau. Hắn mơ thấy những cái bẫy thú rừng cắm đầy cọc nhọn, những
mũi tên bật khỏi cây cung cắm vào lồng ngực. Những viên đạn thoát
khỏi nòng súng và máu đổ thịt rơi tung toé trong cuộc hỗn chiến kẻ
mất người còn. Chung quanh hắn ngập nước không có lối thoát trong
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 41