Page 36 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 36
Bác sĩ vừa cứu được một mạng người nhưng nghĩ đến đứa con ông lại
đau nhói ở tim.
Xe cộ đủ loại để tràn ra cả lối đi. Phòng dưới mở đèn mờ nhưng trên
lầu có tiếng nhạc phát ra chát chúa. “Bọn qủi lại phá phách gì đây!” –
Bác sĩ lẩm bẩm như đã từng làm nhiều lần như thế trong tình huống
tương tự. Nhớ đến vỉ thuốc ngừa thai, ông định chạy lên lầu nhưng lại
thôi. “Dù sao thì ta cũng không nên làm mất mặt con cái trước bạn bè
nó”. Bác sĩ bỏ vào phòng tắm. Dòng nước mát làm ông tỉnh táo lại.
Ông thay đồ ngủ rồi lên giường nằm, mơ mơ màng màng không làm
sao chợp mắt. Tiếng nhạc nhỏ dần rồi tắt hẳn cùng với tiếng cười và
văng tục. Tiếng chân người chạy rầm rập xuống cầu thang. Tiếng xe
máy nổ ầm ầm ngoài ngõ. Rồi tất cả trở lên im ắng giống kẻ ăn vụng
vừa chùi sạch mép sau một bữa no nê.
Bác sĩ cầm vỉ thuốc đi chầm chậm lên lầu như con mèo rình chuột,
ngầm thấy xấu hổ cho hành vi lén lút của một người cha. Lần đầu tiên
ông có khái niệm cay đắng về tuổi gìa. Đứng trước cửa phòng con
Thu, ông đằng hắng môt tiếng rồi đẩy cửa bước vào. Con Thu đứng ở
góc nhà, chưa kịp thay quần áo, tròn mắt nhìn ông ngạc nhiên như
đang chứng kiến một vật thể lạ đến từ hành tinh khác chứ không phải
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 36