Page 157 - Noi Dau Dai
P. 157

Chinh Nguyên


           THẤY CỜ TÔI BỎ NƯỚC ĐI

                  Cờ đỏ, tôi bỏ nước đi
                  Làm thân ly khách hận ghi muối lòng
                  Đời còn gì nữa mà mong
                  Nửa trao chinh chiến, nửa tròng dong rêu

                  Bồng bềnh nghe tiếng quốc kêu
                  Lòng đau nhớ mẹ chiều chiều  xót quê
                  Thương hoài con nước chân đê
                  Nhớ mùi lúa chín mà tê tái lòng
                  Nhớ Hà-Nội nắng xuân hồng
                  Nhớ Sài gòn cũ mênh mông phiến sầu

                  Đường về ngăn lối, biển dâu
                  Làm thân viễn xứ ai sầu hơn ai
                  Biển xanh, muối mặn, lệ hoài...!


                  MỘNG  RÃ RỜI


                  Một chút hàn huyên chuyện vá trời
                  Một đời ba lần lệ tuôn rơi
                  Ấu thơ bỏ sữa đi lang bạt
                  Niên thiếu lìa thành lối biển khơi
                  Cứ tưởng ước mơ vương đất đỏ
                  Ai ngờ thoát chết hận  không vơi

                  Thế thôi thôi thế thân vong quốc
                  Một bước chân đi mộng rã rời...

                   San Jose Nov, 24, 2004

                                         156
   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162