Page 160 - Noi Dau Dai
P. 160

Nỗi Đau Dài


              BỒNG BỀNH

                     Một kiếp bồng bềnh trôi bến vắng
                     Xanh xanh mặt nước nhuộm chiều tà
                     Gío đùa gía lạnh đông ùa tới

                     Nắng tắt xót lòng úa cánh hoa
                     Sương xuống màu phai buồn sắc tím
                     Trăng lên ấp ủ cánh tay ngà
                     Hỡi người muôn kiếp ta chưa gặp
                     Tiếng vọng đâu đây sao vẫn xa...!


                     Tiếng vọng  đâu đây sao vẫn xa!
                     Dường như trong gío dưới trăng tà
                     Hững hờ theo nước hoang màu tím
                     Quấn quít giọt sương ủ lệ hoa
                     Hạnh phúc quê xưa tan bọt sóng
                     Cô đơn bến lạ tủi vai ngà
                     Ai ơi lệ nhỏ nơi quê lạ ?

                     Khóc mãi phận mình xa vẫn xa...!

                     Đông đã về cho mai ôm sương nhụy
                     Tình đã về cho xuân chợt ngoài hiên
                     Em đã về cho lá hoa ngơ ngác
                     Anh không về xứ lạ có người điên

                     Người về không  nước non giờ oan nghiệt
                     Về để đi đã nửa kiếp du miên
                     Ta với tay chợt bàng hoàng qụy xuống
                     Máu trong tim đã ứa để ngủ yên....!

                     San Jose Dec. 26, 2004
                                            159
   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164   165