Page 257 - Me Toi
P. 257
Tôi nhìn ông Ron vài giây, và với một nụ cười thật mãn nguyện với ý nghĩ của mình,
cũng như tôi đã thật sự quyết định thân tầm gởi xứ người sẽ có nhiều long đong cho
kiếp sông vô gia cư, vô gia đình nhưng mang nặng nỗi niềm nhớ quê hương
canh cách bên lòng để chiều về với ly rượu đầy và nhìn lệ nến chảy dài trong đêm
khuya. Tôi đưa tay bắt tay ông Ron thật chặt, và chậm rãi tôi nói.
- Thành thật xin lỗi ông vì sự nóng nảy của tôi. Nhưng thú thực với ông, tôi xin nói
một câu rất chân thật tự lòng mình. Lãnh đạo Nam Việt Nam đã thật lòng tin vào
lời cam kết giúp bạn và không bỏ đồng minh của giới chính khách Mỹ. Đó là
những người lãnh đạo, những dân biểu thượng hạ viện của nước ông. Họ đã
phản bội lời hứa với miền Nam Việt Nam để mưu cầu một quyền lợi bẩn thỉu khác
giữa Mỹ, Nga và Trung Cộng, và chính vì sự phản bội này mà chúng tôi miền
Nam đã bị các ông bỏ rơi cho Cộng Sản miền Bắc cưỡng chiếm.
Tình trạng của tôi bây giờ cũng vậy, một lần nữa tin vào lời hứa của mấy ông đ ể
rồi cũng lại bị mấy ông nuốt lời. Tuy nhiên tôi rất cám ơn nhóm của ông đã giúp
chúng tôi ba tháng, và tôi sẽ lo lấy từ tháng sau. D ường như các ông đã dùng
cùng thìa, muỗng với nhóm chính trị lãnh đạo của các ông trước năm 1975 thì
phải.. !
Tôi thành thật xin lỗi ông với những lời thật này.
Bye.
- Bye.
Tôi bước ra khỏi nhà ông Ron, với tâm tình phơi phới đi bộ giữa buổi chiều hè
Phoenix có nắng quái và hơi nóng bốc lên như trong lò lửa , nhưng lòng tôi thấy an
bình hơn mọi ngày. Ngọn lửa hy vọ ng đã vươn lên tự lòng tôi…!
Q uê hương tôi bên kia Thái Bình Dương cũng sẽ vùng vẫy để thoát ra khỏi sự thống
trị tàn ác của người cùng g iống mang cội rễ Cộng Sản…!
Ngọn l ửa thiêng đang bừng lên…!
San Jose June 29, 2006.