Page 45 - Me Toi
P. 45
Chùa Khải Đoan trươc 1975
Tôi đã bắt đầu từ con số “O” rồi quay 360 độ để trở lại vị trí cũ, tay trắng vẫn hoàn tay
trắng mà khổ đau thì gậm nhấm xót lòng. Già nửa đời tôi chợt nhận thấy những gì tôi
cầm trong tay đã tự nó mất đi từ lúc nào không hay…!
Đời người một thoáng phù du
Nhìn nhau mà khóc đền bù tình đau…
Tuổi xanh nay lỡ bạc đầu
Yêu nhau mấy thủa trăng sầu chia đôi…
Thiệp đã trở thành anh bếp giỏi lúc nào tôi không hay. Hắn đã bày gọn gàng những
món nhậu cần thiết trên một bàn dài với bia, rượu, bếp nướng thịt bò với bơ dưới mái
tôn patio nhìn xuống thung lũng phía sau nhà…
Vĩnh Anh đã tới với người hạnh phúc bên cạnh, Loan, và Bích cũng đem người chỉ huy
trưởng của tôi và Thiệp cùng con gái, cháu ngoại đi theo.
Chúng tôi 8 người, anh chị Bích, cặp Vĩnh Anh, Nga, Lạc, Lợi và tôi ngồi xuống bàn tiệc,
cụng ly và chúc nhau những lời đẹp đẽ nhất trong đời cho mùa xuân Giáp Thân sắp tới,
cho tình bạn bè mai sau. Trong khi chén đầy, chén vơi chúng tôi lại một lần nữa mang
những kỷ niệm Ban-Mê tuổi học trò ra trang trải trên bàn tiệc với những nỗi buồn vui