Page 369 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 369
mấy cái việc đó chi li, nói ra thêm buồn cho sức khỏe
của tôi bây giờ. Nói chung tôi chỉ việc tiểu còn mọi thứ
bà xã tôi làm tất.
Sau phần vệ sinh buổi sáng, Bả dìu tôi xuống nhà
và phần ăn sáng đã nằm sẵn trên bàn. Chêm thêm một
cái gối dưới ghế cho tôi khỏi đau hai cái mông ốm
nhách, trơ xương. Rê cái ghế cho đúng tầm của tôi, bả
kêu tôi ngồi xuống. Giọng của bả cũng như mọi khi:
-" Ông xuống sữa hay uống cà phê?
Tôi chọn sữa. Một lon sữa Ensure plus, hai lát
bánh mì kẹp trứng gà và một trái chuối là tiêu chuẩn bữa
sáng hôm nay. Một cái khăn choàng được bả may sẵn
và lót ở đùi tôi. Ngồi một bên bả vừa nói chuyện vừa
phục vụ.
Ăn xong, là tới màn uống thuốc. Loại thuốc đau
bao tử được bả tháo ra cho vào một cái ly thật nhỏ hòa
nước. Vậy mà tôi uống đến 2 lần mới xong. Các thuốc
khác từng viên nhỏ được bả bỏ vào miệng và tôi uống
nhiều lần mới xong.
Cái ly uống nước của tôi mới là đặc biệt nghen.
Đó là cái ly của đứa cháu nội về thăm bỏ quên lại. Cái
ly có ống hút dính liền nhau thật tiện lợi cho bà xã tôi
khỏi đi lấy ống hút phiền hà. Sữa, cà phê hay nước cứ
thế mà dùng. Khỏi phải lôi thôi cầm cái ly uống mà tôi
không cách nào ngửa cổ được.
Kéo cái ghế và dìu tôi đứng dậy, bả vỗ vỗ lưng
tôi mấy cái rồi bảo tôi exercise. Đã tới giờ tôi tập đi bộ.
***
364