Page 372 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 372

ra, cho máy massage hoạt động. Tôi nhắm mắt lại chịu
              đựng và để mặc cho bả làm gì thì làm. Tôi mệt lắm rồi.
                     Tôi thiếp đi trong mơ màng và mệt mỏi. Có tiếng
              kêu của bạn bè gọi đi học. Tiếng thằng Tiêu, thằng Hiến,

              thằng Đoan vang lên trong đầu tôi. Chúng tôi mấy đứa
              trong  làng  được  đi  học  Nguyễn  Hoàng.  Một  trường
              Trung học công lập ở tỉnh Quảng Trị.  Ba đứa tôi như
              ba chàng ngự lâm pháo thủ sáng sáng áo quần tề chỉnh
              đến  trường.  Hết  trường  làng  ra  trường  tỉnh.  Những
              chuyến xe đò đi về hàng tuần. Tôi ở trọ nhà Dì Dượng
              Nuôi đi học, dạy mấy đứa con của dì và mỗi tháng mạ
              tôi đóng cho dì 60 lon gạo. Tôi thấy mình giúp dượng

              Nuôi thụt ống bễ lò rèn. Phì phọp, phì phọp, lên xuống,
              lên xuống. Những cục than đỏ hồng, những hoa lửa tóe
              lên đẹp mắt...
                                            ***
                     Hải... i... ơi, Hải. Đi bơi hè!

                     Tiếng thằng Đoan gọi đi tắm sông vang lên bên
              hàng rào tre tàu ngăn đôi nhà tôi với nhà dì Hiếu. Chúng
              tôi cởi trần lội từ bên này bờ sông Ô Lâu, lội qua bên
              Mỹ Xuyên rồi lội về lại Câu Nhi. Mấy đứa lội không
              biết mệt, cười đùa không mệt. Những đêm hè đàn hát
              thật vui, những buổi tối xây đụng rơm vui tở mở.  Bây
              giờ tụi nó ở đâu hết rồi, tụi nó có như tôi không? ôi sao
              tay chân tôi cứng ngắc thế này. Làm sao bơi đây. Làm

              sao... làm sao... hình như tụi nó nhào tới, nắm tay tôi
              kéo lên... kéo lên.
                     - Trưa ngủ mà cũng mớ. Cái ông ngoại này thiệt
              tình.



                                                                    367
   367   368   369   370   371   372   373   374   375   376   377