Page 10 - Nhà Giả Kim
P. 10

cách kể ta nghe những chuyện hay ho mỗi khi ta muốn nghe. Nhưng khi trò chuyện với
               người thì có thể họ sẽ nói những điều quái lạ khiến ta chịu không biết phải tiếp tục nói gì.”
               “Tên ta l{ Melchisedek”, ông gi{ nói. “Cậu có bao nhiêu cừu ?” “Tạm đủ”, cậu nghi ngại đ|p.
               Ông này muốn biết quá nhiều về cậu. “Thế thì phiền lắm đấy vì ta sẽ không giúp cậu được gì
               nếu cậu cho rằng có đủ cừu”. Đến đ}y thì cậu bực mình thực sự. Cậu có cầu được giúp đỡ gì
               đ}u; ông gi{ xin cậu rượu vang, bắt chuyện v{ mượn s|ch đấy chứ. “Ông cho ch|u xin lại
               quyển sách. Chái phải trở lại chỗ bầy cừu rồi dẫn chúng đi tiếp.” “Nếu cậu trả thù lao cho ta
               một phần mười số cừu của cậu thì ta sẽ chỉ cậu c|ch đến được cái kho tàng chôn giấu bí mật
               đó”, ông gi{ nói. Đến đ}y cậu chợt nhớ lại giấc mơ v{ bỗng thấy mọi sự như s|ng tỏ. Mụ già
               giải mộng tuy không đòi gì hết nhưng b}y giờ lão già này, có thể là chồng mụ lắm, sẽ lấy của
               cậu đổi lại một lời chỉ dẫn vô giá trị về một kho tàng không hề có. Chắc hẳn l~o cũng l{ d}n
               Zigeuner thôi. Cậu chưa kịp mở miệng thì ông gi{ đ~ cúi nhặt một cây que rồi viết trên mặt
               c|t. Khi cúi như thế, có gì đó lóe s|ng trên ngực ông làm cậu lóa mắt. Nhưng ông gi{, bằng
               một động tác phải nói là quá nhanh nhẹn ở vào tuổi ông, vội kéo áo khoác che lên. Khi mắt
               không còn lóa nữa, cậu đọc những gì ông già vừa viết. Trên mặt cát bãi chợ là tên bố mẹ cậu.
               Cậu đọc về cuộc đời mình, những trò chơi thửa nhỏ. Những đêm lạnh lẽo trong chủng viện;
               cậu đọc tên con gái chủ tiệm vải mà chính cậu còn chưa biết. Cậu đọc những chuyện của
               mình mà cậu chưa từng thổ lộ cùng ai – như vụ cậu lấy trộm súng của bố để đi săn hươu,
               chuyện lần đầu tiên trong đời tự thân tìm biết dục tính là gì.


               “Ta l{ vua xứ Salem”, ông gi{ dõng dạc nói. “Tại sao một vị vua lại đi trò chuyện với một kẻ
               chăn cừu tầm thường nhỉ ?” cậu thắc mắc hỏi, có hơi xấu hổ về xuất thân của mình. “Có
               nhiều lí do. Nhưng lí do chính l{ cậu đ~ th{nh công trong sự đeo đuổi vận mệnh của mình.”
               Cậu chăn cừu chẳng hiểu thế nào là vận mệnh. “Vận mệnh chính l{ điều mà anh luôn luôn
               muốn đạt được. Khi còn trẻ ai ai cũng biết vận mệnh của mình l{ gì. Trong đoạn đời này mọi
               sự đều đơn giản v{ người ta d|m mơ mộng đủ thứ về những điều họ muốn l{m trong đời.
               Nhưng rồi, theo thời gian, một sức mạnh thần bí sẽ tìm cách thuyết phục ta rằng con đường
               đời như ta mơ ước sẽ không thể nào thực hiện được đ}u.” Cậu chăn cừu chẳng hiểu gì lắm
               những gì ông già nói. Tuy thế, cậu vẫn muốn biết sức mạnh thần bí kia nghĩa l{ gì. Rồi cô gái
               con chủ tiệm vải sẽ tròn xoe mắt nghe cậu giảng cho mà xem. “Đó l{ một lực thần bí xem ra
               có vẻ không tốt l{nh nhưng trong thực tế lại giúp chúng ta đi hết con đường đời của mình.
               Lực thần bí này chuẩn bị cho tinh thần và ý chí ta sẵn sàng, bởi sự thật vĩ đại trên hành tinh
               này chính là : bất kể anh là ai, anh làm gì, khi anh thật tâm mong muốn điều gì thì điều mong
               muốn đó sẽ được hình th{nh trong cõi T}m linh vũ trụ (Weltenseele; Soul of the Universe).
               Đó sẽ là nhiệm vụ của anh trên tr|i đất.” “Ngay cả khi chỉ là mong muốn được đi đ}y đi đó
               hay l{ được lấy con gái nhà buôn vải hay sao ?” “Hoặc mơ ước tìm kho tàng chẳng hạn. Tâm
               linh vũ trụ được nuôi dưỡng bởi hạnh phúc của con người, bởi cả sự bất hạnh, tị hiềm và
               ghen tuông nữa. Nhiệm vụ duy nhất của mỗi chúng ta là thực hiện con đường mình đ~ chọn.
               Tất cả chỉ là một. Rồi khi anh quyết chí muốn điều gì thì to{n vũ trụ sẽ chung sức để anh đạt
               được điều ấy.” Cả hai ngồi lặng thinh hồi l}u, quan s|t người qua kẻ lại trên bãi chợ. Rồi ông
               già lên tiếng trước. “Tại sao cậu chọn nghề chăn cừu ?” “Vì ch|u thích đi đ}y đi đó.” Ông gi{
               chỉ vào một người bán kem với chiếc xe kéo m{u đỏ hai b|nh đậu ở một góc bãi chợ. “Khi
               còn nhỏ người b|n kem kia cũng muốn đi đ}y đi đó lắm. Nhưng m{ anh ta thấy nên mua
               một xe kem để kiếm tiền và dành dụm đ~. Khi n{o đủ tiền anh ta sẽ sang ch}u Phi chơi một
               tháng.
   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15