Page 34 - Nhà Giả Kim
P. 34
yên lặng trong ban ngày, mà ngay cả tối đến họ cũng chỉ rì rầm trò chuyện quanh đống lửa.
Rồi một ngày nọ trưởng đo{n quyết định không được đốt lửa nữa để tránh gây chú ý. Họ
qu}y đ|m thú vật lại thành một vòng tròn, còn người chen chúc bên trong cho đỡ lạnh;
trưởng đo{n còn cắt đặt người mang vũ khí canh g|c vòng ngo{i.
Một đêm ch{ng người Anh không ngủ được. Anh ra rủ cậu đi dạo qua c|c đồi cát trải dài
quanh khu trại. Đêm đó trăng tròn. Cậu kể cho anh ta về đời mình. Anh ta thích thú nghe
chuyện cửa h{ng pha lê l{m ăn khấm khá lên từ khi có cậu giúp việc ở đấy.
“Đó l{ nguyên lí cơ bản chi phối mọi sự đấy”, anh ta bảo. “Trong thuật luyện kim đan người
ta gọi nó l{ t}m linh vũ trụ. Khi ta tha thiết mong ước điều gì thì ta gần gũi với t}m linh vũ
trụ hơn. Nó luôn luôn có t|c dụng tích cực”
Anh ta còn nói rằng điều này không phải l{ đặc trưng của con người đ}u. Mọi loài trên trái
đất đều có t}m linh, dù đó l{ kho|ng vật, cây cỏ hay thú vật; thậm chí ngay cả một ý niệm
cũng thế.
“Mọi thứ trên tr|i đất đều biến dịch không ngừng, vì thế giới này sống động và có một tâm
linh. Chúng ta là một bộ phận của tâm linh này và hiếm khi chúng ta ý thức được rằng nó có
ảnh hưởng tích cực đến việc chúng ta làm. Và cậu nên biết rằng ngay cả từng chiếc bình pha
lê trong cái tiệm nọ đều đ~ góp phần vào sự thành công của cậu đấy”.
Cậu im lặng ngắm nhìn mặt trăng v{ c|t trắng. Lát sau cậu nói: “Tôi đ~ quan s|t đo{n suốt
dọc đường đi qua sa mạc. Đo{n v{ sa mạc nói cùng một thứ tiếng nên đo{n được phép đi
băng qua nó. Đo{n c}n nhắc từng bước đi một để được ho{ điệu thì đo{n đến được ốc đảo.
Bất cứ ai trong chúng ta đến đ}y, dù can đảm có thừa nhưng không hiểu được thứ ngôn ngữ
ấy thì sẽ chết ngay từ đầu”.
Hai người cùng ngắm mặt trăng.
“Đó chính l{ phép kì diệu của dấu hiệu”, cậu nói tiếp. “Tôi đ~ nhìn thấy được c|c trưởng
toán nhận biết ra dấu hiệu của sa mạc như thế n{o, cũng như c|ch t}m linh của đo{n hội ý
với tâm linh sa mạc”
L|t sau ch{ng người Anh nói: “Tôi phải quan t}m đến đo{n nhiều hơn mới được”.
“Còn tôi thì cần phải đọc lô sách của anh”, cậu đ|p
Đó thật là những quyển sách kì lạ, viết về thủy ngân, muối, rồng và vua chúa. Cậu chẳng hiểu
gì cả. Dẫu sao cũng có môt ý chính xuyên suốt gần hết mọi quyển, đó là: mọi sự vật đều góp
phần diễn giải cho tổng thể. Trong một quyển nọ cậu phát hiện ra rằng văn bản quan trọng