Page 30 - Nhà Giả Kim
P. 30

“Ai kể cho anh về dấu hiệu?” Cậu hỏi, càng lúc càng thêm quan tâm

               “Mọi thứ ở trên đời đều là dấu hiệu cả”, anh kia gấp sách lại đ|p. “Vũ trụ là một ngôn ngữ ai
               cũng có thể hiểu nhưng chúng ta đ~ quên mất. Cả tôi cũng đang đi tìm nhiều thứ, trong đó
               có thứ ngôn ngữ bằng dấu của vũ trụ. Chính vì thế m{ tôi đến đ}y. Tôi phải tìm cho ra một
               người biết rõ thứ ngôn ngữ này, một nhà giả kim”.

               Người chủ nhà kho cắt đứt câu chuyện của họ.

               “C|c anh may mắn lắm đấy”, người Arập mập mạp n{y nói. “Xế trưa nay một đo{n lữ


               hành sẽ lên đường đi El Fayum”.

               “Nhưng tôi sẽ đi Ai Cập cơ m{”, cậu chăn cừu đ|p.

               “El Fayum ở Ai Cập chứ sao”, ông ta trả lời. “Cậu là thứ Arập gì mà không biết điều n{y?”


               Cậu bé chăn cừu bèn đ|p rằng mình l{ người Tây Ban Nha. Nghe thế anh ch{ng người Anh
               mừng quá, vì tuy cậu ăn mặc như người Arập nhưng hóa ra lại l{ người Âu.


               “Hắn dùng chữ “may mắn” khi nói về dấu hiệu”, người Anh nhận xét khi chủ kho đi khỏi.
               “Nếu có khả năng thì tôi sẽ viết một quyển to{n thư d{y về hai từ “may mắn” v{


               “ngẫu nhiên”, vì hai từ này là một phần của thứ ngôn ngữ vũ trụ kia”.

               Sau đó anh ta giải thích rằng không phải ngẫu nhiên anh ta gặp cậu với hai viên Urim và
               Thummim trong tay. Anh ta hỏi có phải cậu cũng trên đường đi tìm nh{ giả kim kia không.

               “Tôi đang trên đường đi tìm một kho t{ng”, cậu đ|p rồi ân hận đ~ lỡ lời. Nhưng ch{ng người
               Anh nọ không hề để ý.

               “Tôi cũng thế, nếu hiểu theo một nghĩa n{o đó”, anh ta nói.

               “Đúng ra tôi chẳng hiểu thuật giả kim nghĩa l{ gì”, cậu vừa nói thì chủ nhà kho kêu họ


               ra.

               “Tôi l{ trưởng đo{n lữ h{nh”, một ông râu dài, mắt đen nói. “Tức là tôi chịu trách nhiệm về
               sự sống hay cái chết của từng người. Vì sa mạc giống như một người đ{n b{ tính khí thất
               thường, có khi làm chúng ta ph|t điên lên được”.

               Gần hai trăm người cộng với số súc vật nhiều gấp đôi - lạc đ{, ngựa, lừa và chim - tụ tập lại.
               Có cả đ{n b{, trẻ con; một v{i người đ{n ông gươm dắt lưng hoặc súng khoác vai. Anh chàng
               người Anh đem theo nhiều hòm đầy sách. Tiếng ồn ào rộ lên ở bãi khiến người trưởng đo{n
               phải lớn tiếng lập lại nhiều lần để mọi người đều hiểu điều ông nói.
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35